CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 314

Anh vẫn đang lần xuống dưới.

“Đừng…”.

Nhưng đã muộn rồi, cô suýt bị sặc, “Lên giường đi…”.

Thời Việt nửa quỳ bên giường, đè cô xuống, vuốt ve bờ má đỏ hồng

mà căn mịn của cô, thì thầm: “Xấu hổ cái gì? Đâu phải em chưa từng làm
bao giờ”.

Mặt Nam Kiều càng đỏ ửng, nóng bừng, cô quay đầu đi. Những gì

Thời Việt vừa làm, cô chưa bao giờ thử. Kinh nghiệm của cô đều đến từ
Châu Nhiên, thế nhưng lúc đó Châu Nhiên theo đuổi cô, luôn có chút kiêng
nể, kể cả sau này sống chung, cũng chưa bao giờ buông thả.

Thời Việt nhìn cô cũng hiểu bảy, tám phần. Trái tim anh mềm đi, bèn

cúi xuống hôn cô rất lâu, rất dịu dàng. Bấy giờ Nam Kiều mới dần quen,
chậm rãi đáp trả anh một cách cuồng nhiệt. Ngón tay cô miết sâu xuống
phía dưới lưng anh, trọng lượng cơ thể Thời Việt dần dần đè lên người cô.
Đang lúc hai người đều say đắm thì bỗng nghe thấy “rầm” một tiếng, cơ thể
hai người đột ngột rơi xuống…

Cái giường gấp bị sập rồi.

“…”.

Thời Việt ôm cô, tiếng cười trầm trầm vang bên cổ cô.

Nam Kiều hết cách: “Làm thế nào bây giờ?”

Thời Việt đáp: “Như bình thường thôi”

Họ không bật đèn, trên ổ cắm cắm đèn ngủ tiết kiệm điện hình cái cây.

Dưới ánh đèn mờ ảo, đôi mắt của người đàn ông rực sáng đầy phấn khích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.