CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 312

Bây giờ anh vui vẻ thoải mái rồi, nên lại bắt đầu nói nhăng nói cuội.

Nam Kiều cũng quen, từ nhỏ cô đã tiếp xúc nhiều với quân nhân, đàn ông
ngồi với nhau, kể cả là người được giáo dục cao thế nào, khi nói chuyện
cũng chêm vào mấy câu bậy bạ. Cô thản nhiên đáp: “Em cũng muốn lắm,
nhưng nhân vật anh chọn chỉ có đặc trưng giới tính thứ hai chứ không có
đặc trưng giới tính thứ nhất”.

Thời Việt sững ra một lúc mới hiểu – không ngờ cô nàng này cũng

biết nói chuyện mờ ám, lại còn nói một cách hết sức nghiêm túc nữa chứ.

Anh bước từng bước lại gần, ép cô lùi lại, đè cô lên lan can ban công.

Sau mấy tiếng loạt xoạt, anh ưỡn cơ thể rắn chắc của mình lên…

Dù vẻ mặt Nam Kiều vẫn bình tĩnh nhưng sắc mặt đột nhiên lại đỏ

lựng. Anh lấy cơ thể mình làm mẫu, nheo đôi mắt sắc bén lại: “Sao? Đặc
trưng giới tính thứ nhất á?”.

Nam Kiều chỉ mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa, vạt dưới cũng chỉ dài

đến nửa đùi. Làn da mịn màng nhạy cảm phía trong giờ như đang bị đóng
dấu sắt nung. Cô khẽ cắn môi, đôi mắt bắt đầu long lanh sóng nước. Cô kéo
kéo cái áo ba lỗ trên người anh, “Cởi ra”.

Anh chiều theo ý cô. Vai rộng thân dài, eo nhỏ mà chắc, cơ bắp trên

người anh không hề nổi lên cuồn cuộn mà đẹp đẽ vừa phải, mạnh mẽ mà
cân đối như một con báo.

Cô nheo mắt ngắm nhìn anh.

Anh hỏi: “Nhìn gì?”.

Nam Kiều ngẩng lên, thản nhiên đáp: “Ngày đầu tiên đã muốn nhìn

rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.