CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 323

gặp nhau, trong lòng cũng cảm thấy bình yên theo tiếng “xoẹt xoẹt” đó,
dường như hai dấu vân tay lồng khít vào nhau, hai tâm hồn kết nối với
nhau, chỉ trong chớp mắt đã nhìn được vào lòng đối phương.

Nam Kiều đi vào nhà, Thời Việt đột nhiên ôm lấy cô từ phía sau, áp

sát vào cổ cô nói: “Đã đến công ty rồi thì có phải hôm nay em không cần đi
nữa không?,

“…”.

Nam Kiều không ngờ Thời Việt sẽ hỏi như vậy. Cô không muốn lời

nói dối bị lộ, đành phải gật đầu: “Ừ”.

Thời Việt cúi đầu sau gáy cô cười khe khẽ, ngửi mùi trên cơ thể cô,

tóc cô. Anh hạ giọng hỏi: “Tai sao lại yêu anh như thế?”.

Nam Kiều sững ra: “Có sao?”.

Thời Việt cười, đôi tay chầm chậm vuốt ve vùng ngực và bụng mềm

mại của cô, chân cô … gây rối khắp nơi.

Nam Kiều giữ lấy tay anh, phản đối một cách yếu ớt: “ Thời Việt!”.

Nhưng anh khàn giọng nói sau lưng cô: “Anh muốn em”.

“…”.

“Ngay bây giờ”.

Nam Kiều mụ mị nằm sấp trên tấm đệm bừa bộn, những ngón tay thọc

sâu vào gối. Anh dán sát bên tai cô, nói từ phía sau:

“”Hôm nay chúng ta có thể đi mua một cái giường…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.