CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 338

thẳng đến mức tim vọt lên cổ họng. Từ trường của khu vực cao nguyên gây
nhiễu tín hiệu điện từ và hệ thống định vị GPS, có thể chống chọi được
không là nhờ tính ổn định của hệ thống điều khiển bay.

Thời Việt khá bình tĩnh, ôm vai Nam Kiều nói: “Chúng ta đánh cược

đi, anh cược là địa điểm hạ cánh cách điểm cất cánh không quá ba mươi
mét”.

Nam Kiều liếc anh một cái: “Còn chưa biết có quay về được không.

Anh tin em thế cơ à?”

Thời Việt nói: “Phần mềm em viết, sao anh có thể không tin được?”.

Nam Kiều mím môi, mỉm cười, tay phải nắm chặt lấy tay trái của anh.

Tiểu An tinh mắt là người đầu tiên phát hiện ra chiếc Jaeger đang quay

lại, cậu ta chỉ vào một cái chấm đen giữa màn sương mù dày đặc, kêu lên:
“Về rồi!”.

Cả đám phi thủ nhảy lên hoan hô vui như hội, Nam Kiều lạnh lùng

nói: “Có lẽ sắp hết pin rồi, đổi sang điều khiển bằng tay xem thế nào”.

Tần Thời Vũ đổi sang chế độ điều khiển bằng tay, nhìn một cái, quả

nhiên còn không tới 8% năng lượng, lại còn đang giảm rất nhanh.

“Shit … nguy hiểm!”. Mọi người lại trở nên căng thẳng.

Nhưng Nam Kiều lại hoàn toàn thả lỏng: “Gần xong rồi”.

Jaeger ngày càng gần, sau đó hạ cánh một cách ổn định. Càng lên

xuống vừa chạm đất, tất cả các đèn báo hiệu đều tắt ngóm – điện năng hết
sạch.

“… Tính toán chính xác quá!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.