CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 341

“Có sao không? Có đau đầu không?”.

Nam Kiều lắc đầu: “Em từng lên độ cao 7000 mét. 5300 mét không

sao, chỉ là con đường lúc nãy hơi dốc thôi”.

Thời Việt nhìn cô, nói đầy ẩn ý: “Thế là do em vận động ít quá, sau

này phải vận động nhiều hơn”.

Nam Kiều tức tối nhìn anh.

Thời tiết vẫn khá đẹp. Hai người định ở lại một đêm rồi đi tiếp, đi

được bao xa thì đi, sau đó bay thử rồi đến tối quay lại bãi cắm trại. Phía sau
họ còn có một đội leo núi người Tây Ban Nha, đều mang theo thiết bị
chuyên nghiệp, có vẻ rất hăng hái phấn khởi, muốn thách thức đỉnh Cống
Ca. Đội leo núi nhanh chóng đuổi kịp hai người, còn chào hỏi họ với vẻ vô
cùng kiêu ngạo.

Thời Việt và Nam Kiều mỉm cười với họ, hai người nhường đường

cho họ đi qua.

Nam Kiều nói: “Tâm thế của anh không tồi”.

Thời Việt: “Sao cơ?”.

Nam Kiều nói: “Em còn tưởng anh sẽ muốn so cao thấp với họ”.

Thời Việt bật cười: “Em nghĩ anh mới hơi hai mươi tuổi đầu sao?”

Anh ấn gáy Nam Kiều, ôm cô vào lòng, “Em đã ở trong tay anh rồi,

anh còn tranh giành gì nữa?”.

Nam Kiều khinh bỉ nói: “Sến quá”.

Hai người tiếp tục leo lên. Qua bãi cắm trại C1 khó leo hơn, Thời Việt

sợ Nam Kiều không theo được, bèn đeo tất cả máy bay và trang bị, dăt tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.