CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 44

“Nhưng bây giờ… tôi muốn uống nước… tôi sắp chết vì hôi rồi…”.

“…” Thời Việt suýt hộc máu.

Thời Việt lấy chai nước suối trong cốp sau cho Nam Kiều súc miệng

xong, Nam Kiều mới thấy dễ chịu hơn , lại ngoẹo đầu mơ màng ngủ mất.

Thời Việt: “…”

Nhà ở Bắc Kinh lúc nào cũng đầy đủ khí sưởi, hai người lại đều nghĩ

mình đi ô tô, không ở ngoài trời lâu nên chẳng ai mặc đồ đông cả. Khí lạnh
đêm khuya buốt thấu xương, Thời Việt dù có khỏe đến mấy lúc này cũng
không chịu nổi, chỉ có cô nàng đang ngả vào vai anh là người vẫn nóng
hầm hập vì rượu.

Thời Việt: “…”

Anh voosnd dịnh vào xe nhưng nghĩ rằng mùi hôi trong xe quá nồng

nặc, đành bế bổng Nam Kiều lên đi vào tiểu khu. Nam Kiều cao, Thời Việt
còn cao hơn cô nửa caisd dầu nên bế cô khá dễ dàng. Cô nhắm chặt mắt,
hai tay vô thức ôm cổ anh, áp mặt vào ngựa anh.

“Châu Nhiên”. Cô khẽ gọi như nói mơ, gương mặt đầy vẻ đau khổ.

“Ha ha, Châu Nhiên là thằng khỉ nào chứ”.

Thời Việt bị ngăn lại, bảo vệ nhận ra Nam Kiều nhưng không biết anh.

“Quý cô đây có thể vào, còn phiền anh xuất trình giấy tờ tùy thân”.

Mặt Thời Việt lạnh như tiền: “Tôi là chồng cô ấy, anh có cần xem giấy

đăng ký kết hôn không?”.

Bảo vệ chưa gặp ai nói năng như vậy bao giờ, nhưng Thời Việt ăn mặc

chỉnh tề, gương mặt tuấn tú khiến cậu ta thấy cũng hơi “rét”. Là một chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.