CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 491

cùng anh sánh vai đi hết cuộc đời. Trên chiếc giường này, anh chiếm hữu
cô, trao đổi rồi hòa tan mọi thứ với cô một cách thành kính như đang thực
hiện nghi thức long trọng nhất đời người.

Yêu nhau và ở bên nhau là có thể ham muốn, có thể lấy lòng, có thể

hưởng thụ vẻ đẹp cuộc sống một cách thỏa thuê không kiêng kỵ, đây vốn là
sự ích kỷ của riêng hai người, một việc mà dù có ích kỷ hơn thế nữa cũng
đáng được thấu hiểu và chúc phúc.

Nhưng anh và người phụ nữ anh yêu lựa chọn không bao giờ ngừng

lại.

Sau khi về Bắc Kinh, hai người bèn cùng đến nhà Nam Kiều.

Ông Nam Hoành Trụ dù đã chấp nhận Thời Việt, nhẫn nhịn cho anh

vào nhà ăn cơm cùng cả nhà, nhưng nhìn thấy cái mặt anh, lại nghĩ tới một
số chuyện, ông vẫn cảm thấy hơi khó chịu. Dù sao Nam Kiều cũng là cô
con gái ông tự tay nuôi lớn, giờ sắp bị một thằng đàn ông xa lạ đưa ra khỏi
nhà, làm sao ông cam lòng được.

Cảm giác này lại rất khác với hồi Nam Cần lấy chồng. Chồng Nam

Cần là người trong khu nhà quân đội, ông tận mắt nhìn thấy anh ta lớn lên,
cảm thấy anh ta cũng như người nhà mình, vì thế không có cảm giác giao
con gái cho người ngoài.

Nhưng lần này, ông cảm thấy hụt hẫng.

Sự hụt hẫng này khiến ông nghiêm mặt suốt từ đầu bữa đến cuối bữa,

không tươi tỉnh phút nào.

Nam Kiều đã quen từ lâu, Thời Việt cũng đã chuẩn bị tâm lý từ trước,

biết cửa bố vợ phải qua từ từ, không thể thành công ngay được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.