CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 79

"Cô Nam, tôi về đây".

Nam Kiều hơi sững lại, cảm thấy có phần đột ngột, cũng thấy nụ cười

của anh dường như có chút thay đổi, nụ cười này giống như nụ cười chuyên
dành cho khách hàng mà tối đó cô thấy trong quán bar.

Cô thà nhìn thấy vẻ lạnh lùng của anh trong bãi đỗ xe, ít nhất nó khiến

cô thấy chân thực. Nam Kiều khẽ chau mày, gật đầu.

Nam Kiều tiễn Thời Việt đến thang máy, tuy khó xử nhưng vẫn thẳng

thắn nói: "Xe của anh... xin lỗi, bây giờ công ty tôi gặp khó khăn, tạm thời
không thể bồi thường cho anh. Đời sau này tôi..."

Tiếng "tinh" vang lên, thang máy đến rồi.

Thời Việt nhìn thang máy, cửa thang đã mở nhưng anh không bước

vào.

"Cô Nam, nghe nói công ty cô cần huy động vốn".

Nam Kiều gật đầu. Thời Việt nhìn cô, mỉm cười: "Tôi đã nói rồi, cô

Nam cần tiền có thể tìm tôi".

Nam Kiều hơi ngạc nhiên. Tìm anh ta? Góp vốn ư? Cô chưa từng nghĩ

đến chuyện đó bao giờ.

Thời Việt dường như nhìn thấu suy nghĩ của cô, cười nói: "Chỉ có cô

Nam không nghĩ tới, chứ không có gì Thời Việt này không làm được".

Nam Kiều cảnh giác hỏi: "Anh giúp người khác làm trung gian đầu tư

à?".

Thời Việt vẫn cười, lắc đầu đáp: "Vốn của tôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.