CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 119

Travis không thể hiện cảm xúc nào trước tin tức vừa nhận được từ mẹ.

Cậu ta hỏi, “Sammy thế nào?”

”Nó không thấy gì.”
O’Neil lên tiếng, “Cậu không phiền nếu chúng ta vào trong nhà chứ?”
Cậu thiếu niên nhún vai, và họ bước vào một gian phòng nồng mùi ẩm

mốc và khói thuốc lá. Trong nhà ngăn nắp nhưng đầy bụi bẩn. Các món nội
thất chẳng có gì tương đồng dường như đều là đồ cũ, tấm vải bọc đệm ghế
đã mòn và những chân bàn đã tróc véc ni. Những bức ảnh tối mờ treo đầy
trên các bức tường, phần lớn là ảnh trang trí. Dance có thể thấy một phần
biểu tượng của tạp chí National Geographic

[4]

ngay dưới khung một bức

ảnh Venice. Có vài bức chụp gia đình. Hai cậu con trai, và một hai bức của
Sonia khi bà ta còn trẻ.

Sammy xuất hiện, hệt như lúc trước, tròn trịa, bước đi thật nhanh, cười

hết cỡ.

“Travis!” cậu ta chạy vụt tới chỗ anh mình. “Anh mang kẹo về cho em

chứ?”

“Của mày đây.” Travis thò tay vào túi lấy một gói M&M

[5]

đưa cho đứa

em.

“Hoan hô!” Sammy cẩn thận mở gói kẹo ra, nhìn vào trong. Sau đó đưa

mắt nhìn anh trai. “Ao hôm nay rất tuyệt.”

“Thật thế à?”
“Vâng,” Sammy quay lại phòng, cầm chặt gói kẹo trong tay.
Travis nói, “Trông nó không ổn lắm. Nó đã uống thuốc chưa?”
Mẹ cậu ta đưa mắt nhìn đi chỗ khác. “Thuốc...”
“Bố không mua tiếp vì giá thuốc tăng. Đúng thế không?”
“Bố con không nghĩ những viên thuốc đó giúp được gì nhiều.”
“Chúng rất có ích, mẹ. Mẹ biết em con trở thành thế nào khi nó không

uống thuốc còn gì.”

Dance liếc mắt nhìn vào phòng Sammy và thấy trên bàn của cậu nhóc

bày đầy những linh kiện điện tử phức tạp, các cấu kiện máy tính và dụng
cụ, cùng với những món đồ chơi dành cho những đứa trẻ nhỏ tuổi hơn
nhiều. Cậu ta ngồi thõng vai trên chiếc ghế và đọc một cuốn truyện tranh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.