CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 13

Chương 2

Quầng sáng mờ mờ le lói - thứ ánh sáng mang màu xanh lục nhợt nhạt ma
quái - nhảy múa ngoài tầm với cô gái.

Giá như cô có thể với tới nó.
Chỉ cần cô với được tới nó, cô sẽ an toàn.
Quầng sáng mờ mờ, ẩn hiện trong bóng tối của cốp xe, đong đưa đầy

cay độc ngay trên hai chân cô gái lúc này đang bị trói chặt vào nhau bằng
băng dính, hai cánh tay cô cũng vậy.

Một bóng sáng...
Thêm mảnh băng dính nữa bịt kín miệng và cô đang thở bằng mũi, cẩn

thận hít vào từng chút một, như thể không gian bên trong cốp chiếc Camry
chỉ chứa đựng có ngần ấy không khí. Người cô xóc nảy lên đau điếng khi
chiếc xe vấp phải ổ gà. Cô nấc lên một tiếng kêu tắc nghẹn.

Thỉnh thoảng lại có chút ánh sáng từ các nguồn khác thâm nhập được

vào: Một quầng sáng nhờ nhờ đỏ quạch khi hắn đạp phanh, đèn xi nhan khi
xe rẽ. Không còn thêm nguồn sáng từ bên ngoài vì lúc này đã khoảng gần
một giờ đêm.

Một đốm sáng dập dờn lắc tới lắc lui. Đó là cần mở cốp khẩn cấp. Qua

khe hở tay cầm, hình dáng một người đàn ông nhảy ra khỏi xe rọi đèn vào
bóng tối.

Nhưng cần mở vẫn nằm ngoài tầm với của chân cô.
Tammy Foster đã ngừng khóc. Những tiếng nức nở bắt đầu sau khi kẻ

tấn công ập tới từ sau lưng cô trong bãi để xe tối tăm của câu lạc bộ, dán
băng dính bịt lên miệng cô, vặn trói hai tay ra sau lưng và ném cô vào cốp
xe. Hắn cũng buộc luôn chân cô lại.

Cô gái mười bảy tuổi cứng đờ trong cơn hoảng loạn khi nghĩ rằng: Hắn

không muốn bị nhìn tháy mặt. Thế là tốt. Hắn không muốn giết mình.

Hắn chỉ muốn làm mình sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.