CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 14

Tammy đưa mắt nhìn quanh cốp xe, đốm sáng đang đung đưa. Cô gái cố

gắng dùng đôi bàn chân với lấy nó, song nó lại trượt đi giữa hai chiếc giày.
Tammy khá khoẻ mạnh vì cô chơi bóng đá và còn tham gia đội hoạt náo
viên. Nhưng vì góc độ không thuận lợi, cô chỉ có thể giữ hai chân giơ lên
được trong vài giây.

Bóng sáng vẫn tuột khỏi tầm với của cô.
Chiếc xe tiếp tục phóng đi. Từng chặng đường trôi qua, cô càng cảm

thấy tuyệt vọng hơn. Tammy Foster lại bắt đầu khóc.

Đừng! Đừng! Mũi mình sẽ nghẹt và mình sẽ bị ngạt thở.
Cô gái ép bản thân phải ngừng khóc.
Đáng lý Tammy phải có mặt ở nhà trước nửa đêm. Mẹ cô bé có lẽ sẽ nhớ

ra con mình về muộn nếu bà không đang say mèm trên trường kỷ, than thân
trách phận về mọi rắc rối nào đó với ông bạn trai mới nhất.

Hoặc có thể em gái sẽ nhớ tới cô, nếu con bé không phải đang vùi đầu

vào mạng Internet hay gọi điện thoại - một trong hai việc Tammy chắc chắn
nó đang làm.

Choang.
Vẫn là âm thanh như lúc trước - tiếng kim loại va đập vào nhau khi hắn

ném thứ gì đó lên băng ghế sau.

Tammy nghĩ tới những bộ phim kinh dị từng xem Những bộ phim quái

đản, ghê tởm. Tra tấn, giết chóc. Với đủ thứ dụng cụ.

Đừng có nghĩ về chuyện đó. Cô gái tập trung chú ý vào thứ ánh sáng

màu xanh lục đang đung đưa của cái cần mở cốp.

Và nghe thấy một âm thanh mới. Biển.
Cuối cùng xe dừng lại, và hắn tắt máy.
Ánh đèn vụt tắt.
Chiếc xe đung đưa khi người đàn ông cựa quậy trên ghế dành cho tài xế.

Hắn đang làm gì vậy? Lúc này cô có thể nghe thấy cả tiếng kêu ồm ồm
trong cổ họng của những con hải cẩu gần đó. Họ đang ở một bãi biển, và
quanh nơi đây, vào giữa đêm tối, hẳn là hoàn toàn vắng lặng.

Một cánh cửa xe mở ra rổi đóng lại. Và một cánh cửa thứ hai mở ra.

Thêm tiếng kim loại va vào nhau loảng xoảng vang lên trên băng ghế sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.