CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 187

Ông ta dường như phấn khích với lời khen ngợi thoáng qua.
“Được rồi. Bây giờ ông được tự do ra về, Ken. Nhưng hãy nhớ vẫn còn

một đơn khiếu nại để ngỏ chống lại ông.”

“Vâng, chắc rồi, chắc rồi. Thế này nhé, tôi rất xin lỗi. Tôi không có ý gì

xấu,” ông ta hối hả rời đi.

Trong khi băng qua đường tới chỗ O’Neil và nhóm điều tra viên đang

lùng sục trong vạt rừng, Dance dõi theo vị thương gia đang kích động chui
vào chiếc xe méo mó của ông ta.

Tất cả các câu chuyện đều ở trên blog đó. Chúng phải đúng sự thật chứ,

phải không nào?

~*~

Cô muốn chết.

Kelley Morgan đang thầm lặng mong mỏi lời cầu nguyện của cô được

đáp trả. Hơi hóa chất bốc lên đang làm cô ngạt thở. Cô không còn nhìn thấy
gì nữa. Phổi cô đau rát, mắt và mũi cô như đang bốc cháy.

Cảm giác đau đớn...
Nhưng còn ghê rợn hơn nó là ý nghĩ về những gì đang xảy đến, những

thay đổi khủng khiếp nơi làn da và khuôn mặt do chất hóa học gây ra.

Dòng suy nghĩ của cô gái trẻ rối như mớ bòng bong. Cô không còn nhớ

gì kể từ lúc bị Travis lôi xuống cầu thang. Khi tỉnh lại cô đã ở đây, trong
kho rượu tối tăm của bố mình dưới tầng hầm, bị xích vào một đường ống.
Miệng bị dán chặt băng dính, vùng cổ bị kẻ tấn công siết chặt đến suýt chết
đang đau rát.

Và cô gái bị ngạt dữ dội bởi thứ gì đó hắn đã đổ xuống sàn, thứ hóa chất

lúc này đang thiêu cháy mắt, mũi, họng cô.

Ngạt, ngạt...
Kelley cố kêu lên. Thật vô ích với dải băng dính che kín miệng. Bên

cạnh đó, chẳng ai nghe được. Gia đình cô đã ra ngoài hết và sẽ phải rất lâu
nữa mới có người quay về.

Cảm giác đau đớn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.