CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 209

Caitlin.”

Cô bé im bặt.
Caitlin lí nhí, “Em đoán thế.”
“Lại đây nào,” Dance nói bằng giọng vui vẻ. Caitlin đi theo cô qua bãi

cỏ, hai người ngồi xuống bên một cái bàn dã ngoại khác. Cô bé ôm chặt túi
đựng sách vở vào ngực và nhìn quanh khuôn viên trường với vẻ bồn chồn.
Giậm giậm chân, cô bé đưa tay giật khẽ dái tai.

Cô bé có vẻ khiếp sợ, thậm chí còn hơn cả Tammy.
Dance cố gắng trấn an Caitlin. “Vậy là em đang tham gia học hè.”
“Vâng. Các bạn em và em. Còn hơn đi làm thêm hay ngồi ở nhà.”
Những từ cuối cùng được nói ra với giọng điệu cho phép Dance suy

đoán về mối quan hệ không ít sóng gió với bố mẹ.

“Em đang học gì vậy?”
“Hóa học và Sinh học.”
“Một cách rất hay để làm hỏng kỳ nghỉ hè của em.”
Cô bé bật cười. “Không kinh khủng đến mức ấy đâu. Em có vẻ cũng khá

về khoa học.”

“Định nhằm tới trường y chắc?”
“Em hy vọng là thế.”
“Ở đâu?”
“Ồ, em cũng chưa biết. Có thể là Berkeley. Sau đó em sẽ nghĩ tiếp.”
“Chị từng có thời gian ở đó. Thành phố tuyệt vời.”
“Thật thế ạ? Chị học ngành gì?”
Dance mỉm cười và nói. “Âm nhạc.”
Kỳ thực cô chưa từng học một lớp nào tại phân hiệu đó của Đại học

California. Hồi ấy cô là một người hát rong - một nghệ sĩ chơi guitar và hát
để kiếm tiền trên các con phố của Berkeley - thường kiếm được rất ít tiền,
trong trường hợp của cô.

“Vậy, em trải qua tất cả những chuyện vừa rồi thế nào?”
Đôi mắt Caitlin trở nên ủ dột. Cô bé lúng búng, “Cũng không tốt lắm. Ý

em là chuyện đó thật khủng khiếp. Vụ tai nạn đã đành. Nhưng sau đó lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.