CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 236

tỉnh lại hay không, hay nếu có thì liệu cô bé có thể trở lại cuộc sống bình
thường như trước không.

Kathryn Dance thở dài ngắt máy.
Và vô cùng giận.
Cô lại vớ lấy điện thoại, tìm trong danh bạ và bấm thật mạnh vào các

phím số.

TJ, ở ngay gần đó, trông thấy cử chỉ của Dance. Anh ta vỗ lên cánh tay

Jon Boling và thì thào, “Trông kìa.”

James Chilton trả lời máy sau lần đổ chuông thứ ba.
“Tôi là Kathryn Dance, Cục Điều tra.”
Một quãng im lặng ngắn. Chilton hẳn đang nhớ lại đã từng gặp cô... và

tự hỏi tại sao cô lại gọi cho ông ta. “Đặc vụ Dance. Vâng. Tôi nghe nói vừa
có một vụ nữa.”

“Đúng. Chính vì thế tôi gọi cho ông, ông Chilton. Cách duy nhất cho

phép chúng tôi cứu được nạn nhân - một nữ sinh trung học - là lần theo biệt
danh trên mạng của cô bé. Đã phải mất rất nhiều thời gian và cần huy động
nhiều người để tìm ra danh tính và địa chỉ nhà cô bé. Chúng tôi tới được
nhà cô bé chừng nửa giờ trước khi cô bé chết hẳn. Mặc dù đã được cứu,
song cô bé đang hôn mê và có thể sẽ không hồi phục được.”

“Tôi lấy làm tiếc.”
“Và có vẻ các cuộc tấn công sẽ còn tiếp tục,” cô cho ông ta biết về

những bó hoa bị đánh cắp.

“Mười hai bó tất cả?” giọng người đàn ông lộ rõ vẻ lo ngại.
“Cậu ta sẽ không dừng lại cho tới khi đã giết hết những ai từng công

kích cậu ta trên blog của ông. Tôi hỏi lại ông lần nữa, ông có đồng ý cho
chúng tôi biết địa chỉ Internet của những người đã đăng bài không?”

“Không.”
Đồ mắc dịch. Dance gai người lên vì phẫn nộ.
“Vì nếu tôi làm thế, nó sẽ phá vỡ niềm tin trong khối óc mọi người. Tôi

không thể phản bội độc giả của mình.”

Lại mấy lời đó. Cô lẩm bẩm, “Nghe tôi nói đây...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.