CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 254

“Không giống một ngày làm việc bình thường tại trường của ông, phải

không nào?” Dance hỏi.

“Chính xác thì không,” anh ném về phía cô một cái nhìn bỡn cợt. “Đây

có phải là một ngày đặc trưng trong thế giới của lực lượng thực thi luật
pháp không?”

“Ừm, không, không phải.”
“Tôi đoán đó là tin tốt.”
Điện thoại của Dance rung lên. Cô nhìn thấy số máy lẻ nội bộ của CBI.
“TJ.”
“Sếp...”
Như đã từng xảy ra hơn một lần vào thời gian gần đây, thái độ bằng vai

phải lứa đặc trưng của đặc vụ trẻ hoàn toàn vắng bóng. “Sếp đã biết chưa?”

~*~

Tim Dance thoáng đập rộn lên giây lát khi cô thấy Michael O’Neil tại hiện
trường.

“Chào,” cô nói, “Tôi cứ nghĩ mình mất anh rồi cơ.”
Người thanh tra thoáng sững sờ trước câu chào hỏi. Sau đó anh trả lời,

“Đang xoay xở cả hai vụ. Nhưng một hiện trường vụ án,” anh hất hàm về
phía một dải băng phong tỏa của cảnh sát đang lật phật, “luôn là ưu tiên.”

“Cảm ơn.”
Jon Boling tới cạnh họ. Dance đã đề nghị anh đi cùng. Cô nghĩ anh có

thể giúp ích theo nhiều cách. Gợi ra các ý tưởng chẳng hạn, vì cô tin
Michael O’Neil hẳn sẽ vắng mặt.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” cô hỏi anh.
“Để lại một chút dàn cảnh để làm nạn nhân chết khiếp,” anh đưa mắt

nhìn lên phía trên con đường mòn, “sau đó truy đuổi theo ông ta xuống dưới
này. Và bắn nạn nhân.” Dance cảm thấy O’Neil đang định cung cấp thêm
chi tiết nhưng rồi dừng lại, có lẽ vì sự có mặt của Boling.

“Ở đâu?”
O’Neil chỉ tay. Không nhìn thấy được thi thể từ chỗ họ đứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.