không ai trong số họ có liên quan gì tới kế hoạch giết Chilton của hắn. Song
đó chỉ là những tập tin chưa bị xóa. Hắn đã thường xuyên xóa các tập tin và
trang web truy cập trong tuần vừa qua. Tôi đoán đó sẽ là những thứ cô quan
tâm nhiều hơn.”
“Phải. Anh có thể tái tạo lại chúng không?”
“Tôi sẽ lên mạng tải về một trong những phần mềm của Irv. Chương
trình đó sẽ tìm kiếm trong không gian trống trên ổ C và tập hợp lại tất cả
những gì hắn mới xóa đi gần đây. Một phần không còn nguyên vẹn và một
phần chắc sẽ bị biến dạng. Nhưng đa số các tập dữ liệu sẽ có thể đọc được
đến chín mươi phần trăm.”
“Thế thì tuyệt quá, Jon.”
Năm phút sau, phần mềm của Irv lặng lẽ mò mẫm trong máy tính của
Schaeffer, tìm kiếm các phần của những tệp dữ liệu đã bị xóa, lắp ráp chúng
lại và chuyển vào một thư mục mới Boling đã thiết lập.
“Sẽ mất bao lâu?” Dance hỏi.
“Sẽ mất vài giờ, tôi đoán vậy,” Boling nhìn đồng hồ đeo tay của mình
rồi gợi ý họ nên đi ăn tối một chút. Hai người chui vào chiếc Audi của anh
và tới một nhà hàng nằm cách trụ sở CBI cũng không mấy xa, tọa lạc trên
một triền đồi nhìn xuống sân bay, xa xa hơn nữa là thành phố Monterey và
khu vịnh. Họ chọn một bàn ngoài hiên, được làm ấm bởi những chiếc lò
sưởi đốt bằng propane
từ trước, và ngồi thưởng thức một chai vang trắng
Viognier. Lúc này mặt trời đã lặn xuống chạm mặt biển.
Thái Bình Dương, loang rộng ra tận chân trời và nhuốm một màu đỏ
cam chói lóa. Cả hai im lặng quan sát trong lúc vài vị khách du lịch gần đó
hăng hái chụp lại những khuôn hình rồi đây sẽ cần phải được xử lý bằng
Photoshop để có thể bắt kịp vẻ lộng lẫy của cảnh thực.
Hai người trò chuyện về các con Dance, về chính tuổi thơ của họ, về quê
hương bản quán của mỗi người. Boling bình luận rằng anh tin chỉ hai mươi
phần trăm cư dân vùng bờ biển miền Trung là người California chính gốc.
Lặng yên lại lần nữa xen vào giữa họ. Dance cảm nhận thấy đôi vai
người đối thoại với cô đang nhô lên và chờ đợi những gì chuẩn bị xảy đến
tiếp theo.