CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 484

Người đàn ông quan sát cậu càng chăm chú hơn. “Tôi muốn cậu giết

một người.”

Một trò đùa chắc?
Nhưng kẻ bắt cóc không hề mỉm cười.
“Ý ông là sao?” Travis thì thầm.
“Giết một người, giống như trong trò chơi cậu vẫn chơi.

DimensionQuest.”

“Tại sao?”
“Điều đó không quan trọng, với cậu thì không. Tất cả những gì cậu cần

biết là nếu cậu không làm việc tôi đang yêu cầu, cậu sẽ phải chết đói ở đây,
và cộng sự của tôi sẽ giết gia đình cậu. Đơn giản vậy thôi. Giờ là cơ hội của
cậu. Có hay không?”

“Nhưng tôi không biết cách để giết ai đó.”
Người đàn ông cho tay vào trong túi giấy, lấy ra một khẩu súng lục gói

trong một cái bịch nhựa hiệu Baggie. Hắn ném khẩu súng xuống giường.

“Đợi đã! Đây là súng của bố tôi! Ông lấy nó ở đâu?”
“Từ trong xe của ông ta.”
“Ông nói gia đình tôi vẫn bình yên.”
“Đúng thế, Travis. Tôi không làm gì ông ta. Tôi đánh cắp khẩu súng

mấy ngày trước, trong khi gia đình cậu đang ngủ. Cậu có thể bắn được nó
chứ?”

Travis gật đầu. Thực ra, cậu chưa bao giờ bắn một khẩu súng thật.

Nhưng cậu đã chơi các trò bắn súng tại các trung tâm trò chơi. Và cậu cũng
xem truyền hình. Bất cứ ai từng xem bộ phim truyền hình The Wire hay The
Sopranos
đều biết đủ về súng để có thể sử dụng được một khẩu. Cậu lẩm
bẩm, “Nhưng nếu tôi làm điều ông muốn, ông sẽ giết tôi. Và sau đó là gia
đình tôi.”

“Không, tôi sẽ không làm thế. Sẽ tốt hơn cho tôi nếu cậu còn sống. Cậu

giết người tôi muốn cậu giết, ném khẩu súng xuống và chạy. Hãy đi bất cứ
đâu cậu muốn. Sau đó tôi sẽ gọi cho bạn tôi, bảo anh ta để yên cho gia đình
cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.