CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 533

Chương 47

Một con bướm thong thả bay theo hàng rào rồi biến mất sang sân nhà hàng
xóm. Vẫn chưa tới thời điểm trong năm của những con bướm Chúa, loài
bướm di cư đã mang tới cho Pacific Grove biệt danh “Thành phố Bướm của
nước Mỹ”. Kathryn Dance tự hỏi con bướm đó thuộc loài nào.

Cô đang ngồi ngoài hiên, mặt sàn trơn vì sương mù buổi cuối chiều. Lúc

này mọi thứ thật tĩnh lặng, cô chỉ có một mình. Bọn trẻ và mấy con chó đều
đang ở chỗ bố mẹ cô. Dance mặc một chiếc quần jean bạc phếch, một cái áo
nỉ màu xanh lục, đi đôi giày hàng hiệu Wish, từ chuỗi cửa hàng Fergie của
công ty Brown - một phần thưởng cô tự dành cho mình sau khi kết thúc vụ
án. Cô nhấp một ngụm vang trắng.

Chiếc laptop của cô đang được bật lên ngay trước mặt. Dance đã truy

cập vào với tư cách người quản lý tạm thời của Bản tin Chilton sau khi tìm
thấy mã đăng nhập trong một tệp dữ liệu của James Chilton. Cô tham khảo
cuốn sách đang đọc, hoàn tất việc gõ câu lệnh và tải nó lên.

http://www.thechiltonreport.com/final.html
Dance xem kết quả. Khẽ nở một nụ cười.
Rồi đăng xuất.
Cô nghe thấy tiếng bước chân nặng nề vang lên nơi cầu thang dẫn lên từ

bên hông ngôi nhà, quay lại và nhìn thấy Michael O’Neil.

“Chào,” anh mỉm cười.
Nữ đặc vụ đã chờ đợi một cuộc gọi qua điện thoại về phán quyết của

thẩm phán ở Los Angeles xem liệu vụ J.Doe có thể được đem ra xử hay
không. Người thanh tra có vẻ đang rất bận rộn ở bệnh viện, vì thế cô không
trông đợi anh sẽ đích thân tới. Không quan trọng, Michael O’Neil luôn
được chào đón. Cô cố tìm hiểu biểu hiện của anh. Nhìn chung cô thường
xuyên khá tốt trong chuyện này - vì cô biết anh quá rõ - song người thanh
tra vẫn chưng ra khuôn mặt của một tay chơi poker.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.