CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 108

Charles có cớ cướp phá thành phố, lấy đi mọi vật giá trị làm chiến lợi phẩm
- hoặc là, ít nhất, cũng không ngăn cấm và nghiêm trị các toán quân của
ông ta nếu họ làm chuyện đó. Ông bảo Duarte, “Hãy gửi thông điệp này
đến cho Charles. Nói với ông ta rằng Đức Thánh Cha, Giáo hoàng
Alexander muốn chào đón trọng thể khi ông ta đi qua thành phố này trên
đường chinh phục Naples.”

Duarte nhíu mày, đôi mắt hẹp lại. “Đi qua?”
“Một cách nói thôi mà,” Alexander trả lời, nhưng trông ông đầy vẻ ưu tư

khi nói tiếp, “mặc dầu ta cũng không chắc ông vua ấy đang nghĩ gì trong
đầu.”

* * *

Tháng mười hai đến, trời đổ tuyết dày đặc, biến mọi thứ thành một màu

xám, Giáo hoàng Alexander đầy phiền muộn và cậu con cả Cesare quan sát
từ cửa sổ của pháo đài trong lúc quân Pháp, đội hình chỉnh tề, hàng hàng
lớp lớp tiến qua các cánh cổng thành Rome.

Những toán quân Thụy Sĩ trang bị thương và giáo dài, quấn Gascon với

cung nỏ và súng dài nòng nhỏ gọi là harquebuses, lính đánh thuê Đức với
rìu và côn nhọn đầu và khinh kị binh với giáo dài sáng loáng, ào ạt tràn qua
thành phố. Họ còn được tháp tùng bởi đạo quân mang giáp nặng, tay cầm
trường kiếm hay thiết côn, còn phía sau là hàng hàng pháo thủ đi bên cạnh
những khẩu đại bác khổng lồ bằng đồng.

Để chuẩn bị đón nhà vua, Alexander đã dành riêng cung điện Venezia

rộng lớn và sang trọng cho vua Charles. Nhà vua sẽ được phục dịch bởi các
đầu bếp tài ba nhất mà Giáo hoàng có thể triệu tập và hàng trăm người hầu
đã được lên danh sách để cung tiến mọi tiện nghi xa hoa cho vị quân vương
Pháp. Đáp lại lòng hiếu khách của Giáo hoàng, Charles ban lệnh cho binh
sĩ của mình không được cướp phá hay có bất kì hành động bạo lực nào
trong thành phố, nếu bất tuân sẽ bị hành hình ngay tại chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.