CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 119

8

Rong ruổi trên mình ngựa với kị binh Pháp, Cesare ngắm nhìn những

đạo quân quy củ tràn qua các vùng lãnh thổ rộng lớn, chỉ dừng lại để đánh
chiếm những lâu đài thù địch trong lúc mở một đường tiến quân về Naples
với độ chính xác của một lưỡi hái khổng lồ, đúng phong cách nhà binh.

Mặc dầu trên danh nghĩa là con tin, song Cesare vẫn được quân Pháp đối

xử trọng thị và chỉ bị canh giữ lỏng lẻo, ngay cả trong đêm. Suốt nhiều
ngày dài, chàng thể hiện rõ lòng say mê chiến trường và theo dõi các tay
chỉ huy Pháp hoạch định chiến thuật quân sự, nghiên cứu chiến lược của
họ. Trên chiến trường chàng không còn là một hồng y mà là một chiến sĩ,
và lần đầu tiên trong đời, Cesare thấy được là chính mình.

Nếu như chỉ quan tâm đến bản thân, Cesare có lẽ đã vui vẻ rong ruổi

cùng quân Pháp cho đến khi họ chinh phục Naples. Nhưng vì vừa là con
của Giáo hoàng vừa là hồng y, chàng còn có nhiều vấn đề khác phải xem
xét. Chàng biết rằng mặc dầu Giáo hoàng Alexander và vua Charles đã kí
hiệp ước, nhưng cha chàng không muốn nước Pháp hay bất kì thế lực ngoại
bang nào kiểm soát dù chỉ là một phong ấp nhỏ nhất trên đất Ý. Chắc chắn
trong lúc này, khi chàng có mặt trên sa trường và tiến về Naples thì
Alexander đang hội kiến với các sứ thần của Tây Ban Nha, Venice, Milan
và Florence, mưu đồ tạo dựng một Liên minh thần thánh giữa các thành
bang nhằm kháng cự lại cuộc xâm chiếm của ngoại bang trên đất Ý.

Chàng cũng biết rằng ngay cả khi chàng đang cùng quân Pháp tiến đến

Naples, Tây Ban Nha đang chuẩn bị chiến thuyền và xuất quân để chặn
đứng họ. Nếu quân Pháp may mắn đến được Naples và vẫn trụ vững trước
các cuộc tấn công của quân Naples hung tàn khát máu, cầm cự đủ lâu để có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.