CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 132

và Sancia tạo dựng là cả một nỗi ô nhục. Hơn một trăm người hầu cho chỉ
hai đứa chúng nó! Đĩa ăn bằng vàng và cốc rượu bằng châu ngọc cho hai
trăm người khách bất cứ khi nào chúng muốn! Quả là điên rồ và chuyện đó
gây ảnh hưởng xấu đến gia đình chúng ta. Quan trọng hơn nữa, con của
một Giáo hoàng mà lại sống phóng túng, quái dị như vậy thì đúng là nguy
to.”

Lucrezia nhất trí. “Em biết, Chez. Cha cũng rối trí vì chuyện đó, mặc dầu

ít khi cha công khai nói ra. Nhưng cha không yêu Jofre bằng yêu chúng ta,
và vì biết điểm yếu, tính thiếu hiểu biết của nó nên ông càng dễ tha thứ cho
nó.”

Cesare lại thêm một lần dừng bước để nhìn Lucrezia dưới bầu trời sáng

trăng. Làn da trơn mịn như gốm sứ của nàng dường như lung linh hơn
thường lệ. Cesare nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nàng lên để chàng có thể nhìn
vào đôi mắt nàng. Nhưng dường như chàng thấy nỗi sầu muộn trong đáy
mắt em gái khiến chàng phải nhìn lảng ra xa. “Crezia,” chàng kêu lên, em
có muốn anh nói chuyện với Papa về chuyện li dị với Giovanni? Papa cưng
em nhất nhà. Có thể Papa chấp nhận giải pháp ấy. Em nghĩ Giovanni có
ưng thuận không?”

Lucrezia cười với anh mình. “Em tin chắc chồng em có thể dễ dàng sống

mà không cần có em; hắn chỉ tiếc nhớ món hồi môn thôi. Vàng trên tay mới
là thứ quyến rũ hắn, chứ không phải vàng nơi mái tóc em.”

Cesare cười vì tính thẳng thắn của nàng. “Anh sẽ chờ đúng thời điểm, và

lúc ấy anh sẽ trình bày vấn đề với Papa.”

* * *

Bóng tối chầm chậm buông xuống Ngân Hồ, Juan bắt đầu chỉ cho

Sancia, vợ của Jofre, căn nhà săn trước đây của cha mình. Giờ đây ít khi nó
được dùng đến vì căn nhà săn mới - đẹp hơn, thanh lịch hơn - đã được xây
xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.