CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 252

Vào thời điểm đó Alexander thấy rằng con người này thành tâm, rằng

ông ta thực sự tín mộ. Thế là, với niềm vui của một con bạc biết chắc mình
thắng vì đã thấy rõ con bài tẩy của đối phương trước khi lật bài, Alexander
ném ra yêu cầu gấp đôi con số mà ông đã dự trù trước đây: “Quỹ của chúng
ta dành cho Thập tự chinh cần năm trăm ngàn ducat,” ông hét giá. “Vậy là
thế giới Ki-tô có thể dong buồm tiến về Jerusalem.”

Baldo Rosamundi giật nẩy lên, như bị sét đánh trúng. Trong một thoáng,

ông ta ép hai bàn tay vào hai bên tai như thể không nghe, nhưng vẫn tập
trung tâm trí và cố gắng trả lời. Sau đó ông định thần lại, vẻ bình thản lan
tỏa trên khuôn mặt. “Tạ ơn Đức Thánh Cha,” ông nói. “Nhưng đích thân
ngài phải đến Venice để thánh phong phần mộ cháu và hoàn thành các lễ
nghi cần thiết.”

Alexander nhẹ nhàng nói, “Đó chính là ý định của ta. Một vị thánh thì vĩ

đại hơn bất kì Giáo hoàng nào. Và giờ đây chúng ta sẽ cùng cầu nguyện để
xin thánh nữ cầu thay cho chúng ta nơi thiên đàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.