CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 253

17

Cesare thức giấc sáng hôm ấy với niềm phấn khích dâng cao. Chàng cảm

thấy bản thân mình đã có chút đổi thay. Hôm nay là ngày chàng phải ra
trước Hồng y đoàn vốn đã được Giáo hoàng chọn để “xem xét” việc giải
phóng chàng khỏi những lời khấn nguyện, và cho phép chàng từ bỏ chức vị
hồng y.

Một ủy ban gồm mười lăm vị được bổ nhiệm, và chỉ có hai vị vắng mặt.

Một hồng y Tây Ban Nha ngã bệnh sốt rét, và một vị hồng y người Ý xui
xẻo bị ngã ngựa.

Không một ai trong số các vị hồng y còn lại từng giải quyết một thỉnh

cầu như thế, bởi được làm hồng y là mộng ước của hầu hết dân Ý. Được
tuyển làm hồng y là vươn tới những cấp bậc cao trong Giáo hội, và được
trọng vọng vô cùng, bởi mỗi hồng y đều được xem là ứng cử viên cho chức
Giáo hoàng tương lai. Phần lớn các hồng y đang hiện diện đều đã qua bao
năm trường phấn đấu làm việc cật lực, cầu nguyện - và thỉnh thoảng phạm
tội - mới đạt đến địa vị hiện tại, và do vậy thỉnh cầu của Cesare vừa khó
hiểu vừa ngạo mạn. Tự nguyện trút bỏ áo mũ hồng y quả là một sự sỉ nhục
đối với danh dự của Hồng y đoàn.

Thành viên của ủy ban ngồi thẳng người trên chiếc ghế dựa cao bằng gỗ,

được chạm khắc hoa mĩ, tại Đại Sảnh Đức Tin. Vận lễ phục trang trọng,
trên đầu là những chiếc mũ đỏ tạo thành hàng dài trông như dải ruy-băng
khổng lồ treo trước bức tranh Phán Xét Cuối Cùng, các hồng y đeo gương
mặt nặng như chì, nhăn nhó vì hoài nghi: ảm đạm, trắng bệch như ma.

Cesare đứng lên giải trình. “Tôi đứng đây trước mặt các ngài với mong

muốn các ngài hiểu cho tại sao tôi sắp thỉnh cầu lòng độ lượng của các ngài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.