CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 26

một cuộc đời như thế này, một ngày kia ông phải trả cái giá rất đắt. Tất
nhiên là Chúa rất hào phóng ban phát phúc lành, nhưng để xứng đáng dẫn
dắt bao linh hồn về với Giáo hội Thần thánh thì cái thành khẩn phải được
thử thách. Bởi còn cách nào khác để Cha Trên Trời phán xét một linh hồn
có xứng đáng hay không? Hồng y hi vọng có thể chứng tỏ mình vượt qua
được thử thách đó.

Một buổi tối nọ, sau khi cùng các con ăn một bữa thật ngon miệng bên

bờ hồ, ông cho chúng thưởng thức một buổi bắn pháo hoa rực rỡ. Rodrigo
bế bé Jofre trong tay còn Juan nắm chặt vạt áo của cha.

Những ngôi sao trắng bạc chiếu sáng bầu trời bằng các vòng cung khổng

lồ sáng rực rồi tung thành bao dòng thác lấp lánh màu sắc tươi vui. Cesare
nắm tay em gái, nhận ra con bé đang run rẩy, và khi tiếng thuốc súng nổ
giòn, ánh sáng tuôn trào tỏa rực bầu trời, con bé hét ầm lên.

Khi hồng y thấy con gái sợ hãi, ông liền trao đứa bé cho Cesare và cúi

xuống ôm Lucrezia. “Papa bế con đây,” ông dỗ dành. “Đừng sợ, Papa sẽ
bảo vệ con.”

Cesare đứng sát vào cha, bế bé Jofre và lắng nghe cha giảng giải về các

chòm sao bằng những cử chỉ uy nghi cùng giọng điệu hùng hồn. Cậu cảm
thấy tiếng nói của cha là nguồn an ủi lớn lao đến độ cậu biết ngay rằng lần
này ở Ngân Hồ là một khoảng thời gian mà cậu sẽ luôn trân trọng ghi nhớ
trong lòng. Bởi trong đêm đó cậu là đứa bé hạnh phúc nhất trên đời và cậu
chợt cảm thấy mọi chuyện đều khả thi.

* * *

Hồng y Rodrigo Borgia thích thú mọi điều mình làm. Ông là một trong

số rất hiếm những người hăng say đến mức có thể cuốn mọi người xung
quanh vào cơn lốc nhiệt tình của mình. Khi con cái trưởng thành hơn và sở
học ngày càng tinh thông, ông bàn luận với chúng về tôn giáo, chính trị và
triết học chuyên sâu hơn, dành hàng giờ giảng giải cho Cesare và Juan nghệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.