CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 274

chính Rome đã bị phản bội vì không một thành viên nào của hoàng tộc
Aragon thuận hiến một liên minh hôn nhân. Họ không cho ta chọn lựa.”

“Vậy hóa ra đúng là ngài đã liên kết với Pháp chống lại Aragon?”

Ascanio hỏi khó, lòng có chút thỏa mãn.

Alexander phải cố hết sức giữ bình tĩnh. Rồi ngài đứng lên, chỉ tay ra

cửa, và hét lên, “Cút xéo ngay lập tức, những gì ngươi vừa nói có mùi tà
giáo rồi đấy! Ngươi nên cầu nguyện để được tha thứ cho tội vu khống kia,
còn nếu không ta sẽ hành lễ lâm chung cho ngươi và sai ném ngươi xuống
dòng nước đen sì của sông Tiber trong chính đêm nay đấy.”

Hồng y Ascanio Sforza lỉnh đi ngay, nhưng âm thanh từ tràng công kích

nảy lửa của Giáo hoàng và giọng nói rền vang như sấm nổ kia khiến ông
bước gấp xuống các bậc thềm, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Ông
trượt chân suýt ngã một lần nhưng kịp gượng lại được, quyết định rời thành
Rome về lại Naples càng sớm càng tốt.

Trong mấy tháng sau đó Giáo hoàng để qua một bên mọi công việc của

giáo triều. Ông không thể tập trung vào chuyện gì khác ngoài việc tìm kiếm
một liên minh mới. Ông từ chối tiếp các đại sứ đến từ Venice, Florence,
Milan và Naples - những ai không đến để đem một cô vợ cho anh con trai
Cesare của ông.

* * *

Ở Pháp, sau nhiều tháng, vua Louis gọi Cesare vào phòng riêng và vui

mừng thông báo, “Ta có tin rất tốt cho anh đây. Nếu anh và Đức Thánh Cha
đồng ý, ta đã tìm được một đám rất tuyệt cho anh: Charlotte d’Albret, một
cô gái vừa xinh đẹp lại vừa thông minh, em của vua xứ Navarre.”

Cesare, vui lòng và nhẹ nhõm, tức thì gửi thư cho cha, xin phép kết hôn

và gia hạn thời gian lưu trú ở Pháp.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.