CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 352

Cesare điều tất cả quân đội từ khắp các thị trấn gần đó về, bảo họ kể với

những kẻ hóng chuyện ở hàng quán về cái tháp mới thần kì của ngài thống
soái Cesare Borgia.

Như da Vinci đề nghị, Cesare cho người của mình bắt đầu chế tạo cỗ

máy kia trong tầm nhìn của Faenza. Khi lực lượng của Cesare vào vị trí
chiến đấu quanh thành phố và các khẩu đại pháo được mang lên trước trận,
Cesare có thể thấy sự nỗ lực to lớn ngay từ đầu. Binh sĩ Faenza lăng xăng
chạy trên bờ thành, xếp những tảng đá lớn chồng lên nhau. Thích chí,
Cesare hoãn cuộc tấn công để quân địch có thêm thời gian chuẩn bị.

* * *

Giờ đây Cesare sai người tìm chỉ huy pháo binh Vito Vitelli. Họ đứng

trong lều của chàng cùng nhìn bao quát cái thành trì bất hạnh trước mặt.

“Ta muốn thế này, xin tướng quân Vito hãy nghe đây,” Cesare nói.

“Nhắm thẳng tất cả hỏa lực vào ngay chân tường giữa hai cái tháp kia.”
Chàng chỉ tay vào khoảng chân tường thừa đủ rộng cho đoàn quân mình ào
qua.

“Vào chân tường sao, thưa ngài?” Vitelli hỏi, vẻ hoài nghi. “Đó là điểm

chúng ta nhắm vào hồi mùa đông vừa rồi. Giờ đây chúng ta nên bắn phá
trên đầu tường thành, dù sao cũng diệt được vài tên địch.”

Cesare không muốn ai biết về bí mật cái tháp của da Vinci, bởi sau này

có thể chàng còn cần dùng đến nó để công phá bao nhiêu thành trì khác.

“Tướng quân Vito, xin cứ làm như tôi đã nói,” Cesare ra lệnh, “tập trung

mọi hỏa lực nhắm vào chân thành.”

Viên tướng chỉ huy pháo binh trông có vẻ phân vân, nhưng vẫn nhận

lệnh, “Tùy ngài thôi, chỉ e là phí đạn.”

“Không đâu, lần này sẽ khác. Xin tướng quân y lệnh. Rồi sẽ thấy.”

Cesare chốt lại vấn đề, không giải thích nhiều lời. Vito nghiêng người chào
chủ soái và cáo lui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.