CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 354

Người cai trị của họ, hoàng tử Astorre Manfredi, được Cesare bảo vệ an

toàn và được phép về Rome. Nhưng vì ấn tượng Cesare cùng đạo quân của
chàng, cộng thêm máu phiêu lưu, chàng ta yêu cầu được lưu lại một thời
gian để phục vụ trong bộ tham mưu của Cesare. Cesare ngạc nhiên, nhưng
rồi chấp thuận. Manfredi mới mười sáu tuổi, nhưng là một chàng trai trẻ
đầy trí tuệ và biết phán đoán. Cesare thích cậu ta.

Sau ít ngày nghỉ ngơi, Cesare lại một lần nữa thúc quân tiến lên.
Chàng ban thưởng trọng hậu cho da Vinci, và thỉnh cầu ông theo đoàn

quân chinh phục. Nhưng da Vinci lắc đầu từ chối, “Tôi phải trở về với nghệ
thuật. Vì chàng điêu khắc trẻ Michelangelo Buonarroti đang làm ra bao tác
phẩm và kiếm bộn tiền, trong khi tôi phí thời gian nơi chiến địa. Chàng ta
có tài năng, tôi công nhận, nhưng chưa sâu sắc và chưa tinh tế. Tôi phải trở
về.”

Giờ đây khi Cesare cưỡi con chiến mã màu trắng và chuẩn bị bắc tiến,

chàng từ biệt da Vinci. Tôn sư ân cần trao cho Cesare tấm giấy da dê. “Đó
là danh sách những kĩ năng mà tôi thực hành, thưa thống soái… hội họa,
bích họa, các hệ thống ống nước, hàn chì… nhiều lắm… Chuyện tiền bạc
chúng ta sẽ bàn sau.” Ông mỉm cười, và rồi nảy sinh một ý. “Thưa ngài, tôi
đã thực hiện bức bích họa Bữa Tiệc Ly ở Milan. Tôi mong Đức Thánh Cha
thưởng lãm bức tranh đó. Ngài có nghĩ Đức Thánh Cha sẽ hứng thú
không?”

Cesare gật đầu. “Tôi đã thấy tác phẩm đó khi ở Milan. Quả thực là tuyệt

phẩm. Đức Thánh Cha rất yêu thích những gì tinh mĩ. Tôi chắc là người sẽ
có nhã hứng đấy.” Chàng gấp tấm giấy da dê lại cẩn thận, đút vào túi áo
khoác. Sau đó, chàng cung kính chào da Vinci, rồi quay đầu con tuấn mã,
hăng hái nhịp vó câu trên đường bắc tiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.