CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 371

gian cho quyết định đó. “Ngày mai hãy trở lại, Cesare,” ả nói vui vẻ. “Cho
ta cân nhắc đã.”

Ngày hôm sau khi Cesare đến, chàng lệnh cho quân lính đưa Caterina lên

lại tầng trên. Ả sai đám người hầu mà Cesare gửi đến giúp mình tắm rửa và
sửa soạn tóc tai. Giờ đây mặc dầu quần áo của ả đã bạc màu và có nhiều
chỗ vá, song chàng có thể thấy là ả đã chủ tâm làm cho mình hấp dẫn hơn.

Chàng tiến bước về phía ả nhưng ả không lui bước, mà cũng tiến tới phía

trước. Chàng chạm vào ả rồi kéo ả xuống chiếc trường kỉ cùng mình, hôn ả
đắm đuối. Nhưng khi ả đẩy ra, chàng không cản.

Ả nói với Cesare, trong lúc lùa các ngón tay qua những lọn tóc hung đỏ

của chàng. “Ta sẽ làm như chàng gợi ý. Nhưng những người khác sẽ nói
chàng điên khi tin ta.”

Cesare nhìn ả say đắm. “Họ đã nói thế rồi. Nếu mấy tay tùy tướng của tôi

mà được quyền quyết định, thì giờ này chắc là bà đang trôi trên sông Tiber
rồi,” chàng nói. “Bà đã quyết định đi về đâu chưa?”

Họ cùng ngồi lên trên chiếc trường kỉ, và chàng nắm tay Caterina. “Đến

Florence. Imola và Forli dĩ nhiên là không thể, còn những thân nhân của ta
ở Milan thật chán chết. Florence, ít ra cũng là nơi thú vị. Không chừng ta
còn tìm được một ông chồng ở đấy cũng nên - mong Chúa phù hộ cho anh
ta!”

“Anh ta sẽ là chàng tốt số đấy,” Cesare nói với một nụ cười. “Mọi văn

kiện giấy tờ sẽ đến đây tối nay, và ngày mai bà có thể lên đường cùng một
toán quân hộ tống đáng tin cậy, dĩ nhiên rồi.”

Chàng dợm bước đi, nhưng dừng lại ở cửa và quay về phía ả. “Bảo trọng

nhé, Caterina.”

“Bảo trọng,” ả đáp lại.
Khi Cesare ra đi, ả bỗng thấy buồn chi lạ. Vì trong thời khắc ấy ả chắc

rằng họ sẽ chẳng tao phùng được nữa, và như thế có lẽ chàng sẽ chẳng bao
giờ biết rằng ba cái mảnh giấy lộn kia chẳng thể thay đổi được gì. Bởi ả đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.