CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 406

Da Lorca ngập ngừng, “Nhưng tất nhiên là có lí do.”
Cesare đứng nghiêm, bàn tay đặt lên đốc kiếm. “Thế thì ta phải nghe cái

lí do ấy đây!”

“Cái thằng oắt ấy nó bố láo… và hậu đậu nữa,” da Lorca đáp.
“Này thống đốc, ta thấy lời biện hộ của ông không thỏa đáng,” Cesare

nghiêm khắc nhận xét.

Cesare cũng nghe là Ramiro đã thông đồng với những kẻ âm mưu nhằm

bẫy chàng. Nhưng đối với chàng thiện chí của dân chúng ở Cesena còn
quan trọng hơn. Bất kì hành động tàn bạo vô lí nào cũng sẽ phá hoại sự
kiểm soát của nhà Borgia trong những vùng lãnh thổ của Romagna mà
Cesare cai trị, và vì thế da Lorca phải bị trừng phạt.

Theo lệnh Cesare, da Lorca tức khắc bị ném vào ngục tối của pháo đài.

Sau đó, Cesare cho người gọi anh bạn trung thành Zappito đến, phong anh
ta làm thống đốc mới của Cesena và ban cho một túi lớn đựng đầy ducat,
cùng với những hướng dẫn tỉ mỉ về việc an dân trị quốc.

Nhưng ngay khi Cesare rời khỏi thành phố, dân chúng vô cùng kinh ngạc

khi thấy Zappito phóng thích tay Ramiro da Lorca nhẫn tâm và tàn bạo kia
khỏi ngục tối. Và mặc dầu không hài lòng vì hắn ta được trả tự do, nhưng
họ cũng cảm thấy may mắn - vì họ nhận ra Zappito là một vị thống đốc
nhân từ.

Nhưng buổi sáng sau lễ Giáng sinh, người ta bỗng thấy Ramiro da Lorca

bị chặt đầu, trói chặt vào lưng ngựa phóng qua khu chợ, trên người vẫn còn
chiếc áo choàng Giáng sinh màu đỏ vàng, phục sức lộng lẫy. Lúc đó mọi
người nhất trí rằng quả là đại bất hạnh cho da Lorca khi được thả ra khỏi
ngục tối.

* * *

Cesare chuẩn bị tấn công Senigallia do nhà della Rovere thống trị. Chàng

đã lên kế hoạch từ lâu nhằm chiếm thành phố cảng trên bờ biển Adriatic,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.