CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 64

5

Vào ngày mà vị hôn phu của Lucrezia, chàng Giovanni Sforza, công

tước xứ Pesaro đến thành Rome, Giáo hoàng Alexander cho tổ chức một
đám rước linh đình để đón chào. Bởi ông biết rằng Il Moro, chú của
Giovanni, sẽ xem hành động này là một dấu hiệu trọng thị, là bằng chứng
cho tấm lòng thành của Alexander trong việc liên minh với Milan.

Nhưng Alexander cũng có những suy tính khác trong đầu. Là Đức Thánh

Cha ông hiểu trái tim và linh hồn của con dân và ông biết họ thích được
mục kích cảnh tượng ngoạn mục, vì điều đó khẳng định với họ lòng độ
lượng của ông cũng như lòng độ lượng của Đấng Cha Trên Trời và giúp
giảm bớt cái uể oải trong cuộc sống buồn tẻ, vô vị của họ. Dù lễ hội được
tổ chức với lí do gì cũng đem lại niềm hi vọng mới cho thành đô và thường
giúp ngăn chặn những kẻ tuyệt vọng trong đám thần dân không giết chóc
lẫn nhau chỉ vì những tranh cãi lặt vặt.

Cuộc sống của những thần dân kém may mắn hơn thiếu thốn niềm vui

đến độ ông cảm thấy có trách nhiệm phải đem lại cho họ vài hạnh phúc nho
nhỏ để nuôi dưỡng linh hồn. Vì còn cách gì khác có thể bảo đảm sự hậu
thuẫn của họ với giáo triều? Nếu những hạt giống ganh tị cứ mãi được gieo
vào trái tim của những con người bị buộc phải chứng kiến bao trò hoan lạc
của những kẻ kém xứng đáng nhưng lại nhiều may mắn hơn mình thì làm
sao người cai trị đòi hỏi lòng trung thành của họ? Lạc thú phải được chia
sẻ, vì chỉ có cách đó mới giữ cho tầng lớp bần cùng khỏi cơn tuyệt vọng.

Vào cái ngày ấm áp, thơm tho đó, một ngày tràn ngập mùi hương hoa

hồng, Cesare, Juan và Jofre Borgia cưỡi ngựa đến các cổng đá cao của
thành Rome để chào đón công tước Pesaro. Tháp tùng họ là toàn bộ thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.