CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 77

Julia, hồng y Farnese, người phải bị sỉ nhục gọi là “hồng y núp váy đàn bà”
sau khi Giáo hoàng Alexander làm lễ thụ phong cho anh ta.

Giovanni Sforza không nói lời nào với Lucrezia; chàng ta chỉ nghiêng

người qua bên trên nàng, mặt áp sát vào mặt nàng, bàn tay thô bạo chộp lấy
vai nàng để kéo nàng về phía mình. Chàng ta tìm cách hôn nàng, nhưng
nàng quay mặt qua chỗ khác, nấp vào dưới cổ chàng ta. Chàng ta hôi như
bò. Rồi khi chàng ta bắt đầu dùng tay vụng về dạo những cung đàn ngô
nghê trên thân nàng thì nàng thấy rùng mình ghê tởm. Trong một thoáng,
nàng sợ rằng bao tử mình sẽ nhộn nhạo cả lên và hi vọng có cái ống nhổ
nơi chân giường. Bỗng dưng, nàng thấy lòng buồn vô tận, nàng nghĩ mình
sẽ khóc mất. Nhưng vào thời điểm chàng ta cưỡi lên người nàng, nàng
chẳng cảm thấy gì cả. Nàng nhắm mắt lại và đưa tâm tưởng mình đi xa, đến
cõi trời riêng, nơi nàng chạy băng qua những hàng lau sậy cao thật cao, rồi
lăn mình trên thảm cỏ xanh rờn mềm mại như nhung của vùng Ngân Hồ,
nơi duy nhất nàng cảm thấy tự do.

* * *

Sáng hôm sau, khi Lucrezia chạy ùa đến để đón Cesare lúc chàng rảo

bước từ Điện Vatican đến chuồng ngựa, nàng có thể thấy ngay là chàng
đang phiền muộn. Nàng cố trấn an nhưng chàng không còn lòng dạ nào để
nghe. Thế là nàng chỉ biết đứng lặng yên bất động nhìn chàng thắng yên
ngựa ra đi.

Hai ngày sau Cesare mới quay về. Chàng bảo với em gái rằng quãng thời

gian nơi miền quê giúp chàng suy nghĩ kĩ về tương lai của mình và về nàng.
Chàng nói mình đã tha thứ cho nàng, nhưng nghe mấy lời đó khiến nàng
nổi điên lên. “Tha thứ cái gì? Em phạm lỗi gì để cần anh tha thứ? Em đã
làm điều em phải làm, cũng như anh vậy thôi. Anh vẫn luôn than vãn về
chuyện phải khoác chiếc áo hồng y,” nàng nói. “Nhưng em thà làm hồng y
còn hơn phải làm đàn bà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.