CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 75

Vây quanh là không khí vui vẻ và những tiếng cười rộn rã của khách

khứa, Lucrezia vẫn cảm thấy cô đơn tột độ. Nàng không thấy đói, dẫu vậy,
nàng vẫn nhấp vài ngụm vang đỏ rót trong chiếc cốc bằng bạc, rồi chẳng
mấy chốc, nàng thấy váng vất. Nàng bắt đầu tán gẫu với các cô phù dâu và
cuối cùng cũng hòa mình vào bầu không khí vui vẻ. Bởi xét cho cùng thì
đây cũng là một buổi yến tiệc và nàng chỉ mới mười ba.

Sau đó, Giáo hoàng Alexander thông báo rằng sẽ có một buổi dạ tiệc tại

các căn hộ riêng của ông, ở đó các món quà cho cô dâu và chú rể sẽ được
trình ra. Trước khi rời Đại Sảnh ở Vatican để về những phòng riêng của
mình, ông dặn đám gia nhân ném số kẹo còn lại từ ban-công xuống cho
đám đông dân chúng đứng ở quảng trường bên dưới để họ được hưởng tí
hương hoa lễ lạt.

* * *

Đã quá nửa đêm, Lucrezia mới có cơ hội thưa chuyện với cha. Ông đang

ngồi một mình tại bàn làm việc, bởi hầu hết khách khứa đã ra về, chỉ còn
mấy anh em của nàng và vài vị hồng y ngồi đợi nơi tiền sảnh.

Hơi ngập ngừng, Lucrezia tiến lại gần Giáo hoàng, bởi nàng không muốn

mạo phạm ông, nhưng chuyện này rất quan trọng, không thể đợi được.
Nàng quỳ trước mặt ông và cúi đầu chờ cha cho phép mới dám thưa trình.

Giáo hoàng Alexander mỉm cười để khích lệ nàng. “Nào, con ngoan của

cha. Nói với Papa con có gì bận lòng.”

Lucrezia nhìn lên, đôi mắt nàng long lanh nhưng khuôn mặt lại nhợt nhạt

vì những sự kiện trong ngày. “Papa,” nàng nói rất nhỏ, gần như không nghe
được. “Papa, con có phải vào phòng tân hôn với Giovanni ngay đêm nay
không? Cha có buộc phải chứng kiến việc thành thân sớm đến thế không?”

Giáo hoàng ngước mắt lên trời cao. Ông cũng từng bỏ ra nhiều giờ để

suy ngẫm về chuyện này. “Nếu không phải bây giờ, thì khi nào?” Ông hỏi
con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.