CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 95

7

Vị thầy thuốc của Giáo hoàng hộc tốc chạy đến Vatican để thông báo

khẩn về dịch hạch đang bùng phát ở thành Rome. Bấy giờ, ngồi trên ngai
vàng, trong Đại Sảnh Đức Tin, nghe tin Cái Chết Đen sắp tràn qua,
Alexander hốt hoảng. Ông nhanh chóng cho gọi con gái yêu đến phòng
mình.

“Đã đến lúc con phải rời khỏi đây để đến Pesaro, tìm nơi lánh nạn chỗ

chồng con,” ông nói vắn tắt.

“Nhưng Papa à,” cô khóc, quỳ dưới chân ông và ôm hai cẳng chân ông,

“làm sao con có thể rời xa cha? Làm sao con có thể xa lìa anh em con,
Adriana thân yêu, và cả Julia của chúng ta? Làm sao con có thể sống tại
một nơi xa cách thành phố mà con yêu mến đến thế?”

Trong trường hợp bình thường, có lẽ Alexander đã thương lượng lâu hơn

với con gái cưng, nhưng giờ đây, trong tình thế hiểm nghèo này, ông phải
quyết liệt buộc con gái ra đi. “Papa sẽ cho Adriana và Julia cùng đi với con
đến Pesaro,” ông bảo cô. “Và chúng ta sẽ gửi thư từ cho nhau hằng ngày,
vậy là không ai trong chúng ta sẽ phải cô đơn, con yêu ạ.”

Nhưng Lucrezia không thể nào nguôi ngoai. Nàng đứng đó, đôi mắt của

nàng bình thường dịu dàng, giờ đây như rực lửa.

“Con thà chết vì dịch hạch ở Rome còn hơn sống với Giovanni Storza ở

Pesaro. Hắn ta khả ố không chịu nổi! Hắn không bao giờ ngó ngàng đến
con, hiếm khi nói chuyện với con, và khi nào hắn mở miệng thì toàn nói về
bản thân hắn, hay là ra lệnh cho con làm những chuyện mà con thấy ghét.”

Giáo hoàng Alexander trìu mến ôm con gái và cố gắng an ủi. “Trước đây

chúng ta chẳng từng bàn về chuyện này rồi hay sao? Về những hi sinh mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.