CHA CON VÀ NHỮNG THƯỚC PHIM - Trang 171

dùng để gọi người khác, đó là “thằng khốn.” Cách gọi này rất nghiêm trọng
- đó là một sự xỉ nhục thực sự.

Nó rất thích mỗi khi Chloe đến đón nó sau giờ làm; cô nàng Marilyn

Monroe này với một chiếc khuyên kim cương đính trên mũi. Tất cả những
đứa khác ngồi vây xung quanh, nhận xét.

“Bố có thích cô ấy không?”, vào một buổi tối, nó hỏi tôi, mặt nó dí sát

vào khuôn mặt tôi. “Có,” tôi nói.

“Bố trả lời lưỡng lự thế.”

“Không, làm gì có. Bố nghĩ con bé rất tuyệt” “Thật ạ?”

“Thật”

Suy nghĩ một chút. “Nếu cô ấy chia tay với con, liệu bố còn nói thế

hay không?”

“Bố đứng về phía con.” “Ý bố là gì ạ?”

“Ý bố là bố nói bất cứ điều gì phải nói để khiến con cảm thấy thoải

mái hơn.”

Im lặng. “Bố có nghĩ là cô ấy sẽ chia tay con không?” “Jesse. Chúa

ơi.”

* * *

Bây giờ chúng tôi vẫn xem phim nhưng không còn thường xuyên nữa.

Có thể một tuần xem khoảng hai bộ phim, đôi khi còn ít hơn nữa. Tôi cảm
giác như thể thế giới xung quanh đang kéo cả hai bố con ra khỏi chiếc
phòng khách và tôi thấy rằng một thứ gì đó quý giá đang đi đến với kết
thúc tự nhiên của nó. Rải duy băng màu trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.