CHA CON VÀ NHỮNG THƯỚC PHIM - Trang 64

phương chúng tôi chỉ hơi hơi biết. Cô ấy nói: “Anh phải gọi cho những
người này và nói với họ anh rất sẵn sàng làm việc”.

“Anh đã gọi rồi”.

“Không, anh chưa gọi. Anh mới chỉ tìm đến những người bạn cũ”.

Tôi nhìn vào cái tên đầu tiên trong danh sách. “Ôi, không phải cái tên

chiết tiệt đó. Anh không thể gọi cho ông ta!”.

Cô ấy bảo tôi im lặng. “Anh đã hứa sẽ không cãi lời em mà”.

Bởi vậy tôi đã ngoan ngoãn nghe những gì cô ấy nói. Tôi cho mình

hoãn thi hành một ngày, sau đó ngồi xuống bàn bếp và bắt đầu các cuộc gọi
của mình. Trước sự ngạc nhiên của tôi, cô ấy đã đúng. Hầu hết mọi người
đều lịch sự và tử tế. Họ không giúp tôi bất kỳ điều gì vào thời điểm đó,
nhưng họ than thiện và đầy khích lệ.

Trong khoảnh khắc mà tinh thần lạc quan trong tôi được nhân lên (dù

sao thì gọi điện thoại vẫn tốt hơn là ngồi chờ đợi), tôi đã nói với Jesse:
“Đây là vấn đề của bố, không phải của con.” Nhưng thằng bé không phải
một kẻ thô lỗ hay ăn bám và tôi có thể cảm thấy nó đi dè dặt khi hỏi xin 10
đô-la cho việc này, 10 đô-la cho việc kia. Nhưng nó có thể làm được gì
đây? Nó không có một xu. Mẹ thằng bé cũng nhưng cô ấy chỉ là

một diễn viên thường. Và chắc chắn Tina sẽ không dùng các khoản

tiết kiệm của mình (từ khi cô ấy 16 tuổi), để chu cấp cho con trai tôi, bởi
như vậy thằng bé sẽ trở thành công tử bột mà đã có lần tôi đã khích lệ nó
một cách quá tự tin. Vào giữa đêm (khi vài điều tốt đẹp có thể đến từ những
suy nghĩ vẩn vơ), tôi băn khoăn không biết làm sao những thứ không dễ
chịu này lại đến, bầu không khí toàn mùi tiền sẽ độc hại thế nào nếu vận
may của tôi không sớm thay đổi.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.