CHA CON VÀ NHỮNG THƯỚC PHIM - Trang 77

Jesse, “con sẽ được xem một thứ đáng xem hôm nay. Thắt chặt dây an toàn
nào."

Thỉnh thoảng tôi thấy khiếp đảm khi chuông điện thoại reo. Nếu đó là

Rebecca Ng, tâm trạng của chúng tôi chắc chắn sẽ bị không yên, như bị
một kẻ phá hoại ném đá qua cửa sổ. Một buổi chiều, một ngày mật ngọt
cuối tháng Tám, giữa chừng bộ phim Some Like It Hot (Những kẻ thích
phiêu lưu) (l959), Jesse đã biến mất để nhận một cuộc gọi; nó đi khoảng 20
phút, rồi trở lại với vẻ sao lãng và khổ sở. Tôi bật phim tiếp tục nhưng tôi ý
thức rõ ràng là, thằng nhóc không hề chý ý. Nó “dính” chặt mắt vào màn
hình tivi như thể đang bấu víu vào một chiếc mỏ neo, rồi lại bồn chồn nghĩ
về.

Tôi tắt đầu DVD. Tôi nói: “Con biết đấy, Jesse, những bộ phim này đã

được sắp đặt và khắc họa quan điểm tuyệt vời về suy nghĩ và tình yêu.
Chúng đáng để người ta tập trung khi xem và đầu óc nghĩ vẩn vơ chỗ khác.
Bởi thế, bố sẽ đề ra quy tắc ở đây. Kể từ lúc này, không nghe điện thoại
trong khi xem phim. Vì việc đó thiếu tôn trọng và bất lịch sự”.

“Được ạ,” nó nói.

“Chúng ta thậm chí sẽ không nhìn số khi có cuộc gọi đến, được

không?” “Được ạ, được ạ”.

Điện thoại reo lên lần nữa. (Thậm chí từ nửa kia thành phố, dường như

con bé Rebecca vẫn ý thức được rằng sự chú ý của thằng bé đang rong chơi
đâu đó.)

“Con nên nghe điện thoại đi. Một lần này nữa thôi đấy”.

“Tớ đang ngồi với bố,” nó thì thào. “Tớ sẽ gọi lại”. Tiếng vo vo như

một con ong bắp cày bị mắc bên trong ống nghe. “Tớ đang ở cạnh bố,” nó
nhắc lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.