CHA VÀ CON - Trang 118

đôi môi nhợt nhạt của con. Cha sẽ giữ lời hứa. Anh nói thầm với con. Cho
dù chuyện gì xảy ra đi nữa, cha sẽ không để con đơn độc, cha sẽ không để
con ra đi một mình đâu, con trai của cha. Anh lục lọi trong túi cứu thương
lấy được trên tàu hôm trước, nhưng chẳng có gì dùng được cả. Thuốc
aspirin, băng gạt và thuốc tẩy. Một ít thuốc kháng sinh nhưng đã quá hạn sử
dụng. Đó là tất cả những gì anh có lúc này, anh đỡ thằng bé dậy cho nó
uống thuốc. Người thằng bé ướt đẫm mồ hôi. Trước đó, anh đã lôi cái chăn
ra khỏi người con rồi cái áo khoác, bây giờ anh cởi hết quần áo trên người
nó ra và đưa ra xa đống lửa. Thằng bé ngước nhìn cha và nói: Con lạnh
lắm. Cha biết. Nhưng con đang sốt rất cao và cha con mình phải tìm cách
cho con hạ nhiệt. Con có thể đắp thêm chăn được không? Ừ. Cha đừng đi
đâu cả. Không. Cha không đi đâu hết. Anh mang mấy cái quần áo bẩn đầy
bụi đất của thằng bé đi giặt. Anh cởi truồng, run lập cập trong nước biển
lạnh giá, vò và vắt từng chiếc quần cái áo. Sau đó, anh xếp mấy cành cây
gần đống lửa trên cát để trải chỗ quần áo vừa giặt ra. Anh cho thêm củi rồi
đi lại gần con. Tay anh xoa nhẹ lên mái tóc bù xù của thằng bé. Buổi tối
anh mở nột hộp súp, đun nóng nó lên. Anh vừa ăn vừa nhìn màn đêm
buông xuống rồi ngủ quên mất. Khi tỉnh dậy, anh thấy mình đang nằm co
ro trên cát. Đống lửa đã tàn, xung quanh chỉ còn là đêm đen. Anh cuống
cuồng với sang bên con. Sẽ ổn thôi. Anh thì thầm. Sẽ ổn thôi con. Anh
nhóm lại đống lửa, lấy một tấm vải nhỏ, dấp nước và chườm lên trán thằng
bé. Bình minh ảm đạm đang lên dần. Lúc trời tờ mờ sáng, anh đi vào trong
rừng gỗ phía sau những đụn cát. Khi trở ra, anh mang theo rất nhiều cành
củi khô và chất chúng thành đống bên cạnh đống lửa. Anh nghiền nhỏ mấy
viên aspirin cho vào cốc nước, hòa thêm chút đường và muối. Anh nâng
đầu thằng bé lên và giữ cốc cho nó uống. Anh đi ra bờ biển, ngồi sụp xuống
và ho sù sụ. Anh đứng nhìn những đợt sóng cuồn cuộn, đen ngòm. Bắt đầu
thấy lảo đảo vì kiệt sức, anh quay lại, ngồi cạnh thằng bé, gấp lại tấm vải,
lau mặt cho con, rồi lại đắp lên trán nó. Mình phải ở cạnh thằng bé. Anh
nhủ thầm, mình phải nhanh tay nhan chân để lúc nào cũng ở cạnh con. Anh
ôm con thật chặt. Ngày tàn của thế giới này. Thằng bé ngủ li bì cả ngày. Cứ
thỉnh thoảng anh lại đánh thức nó đậy để cho nó uống nước đường. Cổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.