CHA VÀ CON - Trang 121

nữa. Khi hai cha con quay lại cái lều vào lúc chạng vạng tối, anh nhìn thấy
những dấu chân người trên cát. Anh dừng lại, đứng quan sát bờ biển. Ôi,
Chúa ơi! Anh rên lên. Chúa ơi! Chuyện gì vậy, cha? Anh rút súng ra. Đi
nào con, anh nói. Nhanh lên. Tấm vải nhựa đã không cánh mà bay. Những
chiếc chăn của họ. Những chai nước và tất cả thức ăn họ gom góp được bấy
lâu nay cũng biến mất. Tấm vải buồm đã bị gió thổi tung, bay lên chỗ
những đụn cát. Giày cũng bị lấy đi mất. Anh chạy đến chỗ cất chiếc xe,
nhưng chiếc xe cũng không còn ở đó. Tất cả mọi thứ đã bị lấy đi hết. Anh
nguyền rủa chính mình. Mày là đồ ngu. Đồ con lừa. Thằng bé tròn mắt
ngạc nhiên. Chuyện gì xảy ra vậy cha? Chúng đã lấy đi tất cả đồ của chúng
ta rồi con ạ. Thằng bé ngước nhìn lên rơm rớm nước mắt. Theo cha nào,
anh nói. Con phải theo sát cha nhé. Anh lần theo vết xe kéo để lại trên cát.
Những dấu giày, Có bao nhiêu tên đây? Ra đến nền đất sau mấy bụi dương
xỉ thì anh mất dấu. Lần mò một lúc hai cha con ra đến đường lớn, anh ra
dấu bảo con dừng lại. Gió cuốn hun hút, bốc lên những đám tro bụi rải rác.
Con đừng giẫm lên đường vội, anh nói. Và nín khóc đi. Chúng ta phải rũ
sạch cát khỏi chân đã. Đây, con ngồi xuống. Anh tháo tấm vải buồm buộc
chân, rũ sạch cát ra và rồi buộc lại như cũ. Cha muốn con giúp. Chúng ta
cần tìm nơi cát rơi bên đường. Có thể chỉ là một ít cát thôi. Đễ chúng ta có
thể biết được chúng đã đi đường nào. Được chứ? Vâng. Họ tìm thử hai
hướng khác nhau trên đường nhựa. Anh vừa đi được một đoạn thì thằng bé
gọi. Đây này cha ơi. Bọn chúng đi theo đường này này. Khi anh quay lại
chỗ thằng bé, nó đang cúi sát mặt đường. Ngay đây này, nó nói. Anh nhìn
thấy có một ít cát biển trên mặt đường, Đó hẳn là chỗ cát rơi ra từ hầm
chiếc xe kéo của hai cha con. Anh đứng dậy và nhìn theo vệt cát trên
đường. Làm tốt lắm, con trai. Đi nào, anh nói. Họ lại đi tiếp. Anh nghĩ là
với tốc độ này, anh sẽ đuổi kịp bọn chúng, nhưng không thể. Anh phải
dừng lại vì những cơn ho dữ dội. Chúng ta sẽ phải đi bộ, anh nói. Nếu bên
kia nghe thấy tiếng chúng ta chạy, chúng sẽ trốn vào hai bên đường. Đi thôi
con. Họ có bao nhiêu người vậy cha? Cha không biết, cũng có thể chỉ có
một tên thôi. Chúng ta sẽ giết họ à? Cha chưa biết. Họ lại tiếp tục đi theo
vệt cát. Hơn một giờ đồng hồ trong đám bụi, lúc đó trời cũng đã nhá nhem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.