CHA VÀ CON - Trang 123

đôi giầy trên tay. Để chúng vào xe. Hắn tiến mấy bước rồi đặt đôi giày lên
trên đống chăn, rồi lại lùi lại. Hắn ta đứng đó, bẩn thỉu, trần truồng và ốm
đói. Hắn ôm lấy người, run lên cầm cập. Để đống quần áo của mày lên xe.
Hắn cúi xuống, gom lại đống quần áo tổ đĩa của hắn và để lên trên đôi giày.
Co quắp vì lạnh, hắn van nài: Xin đừng làm vậy, thưa ông. Mày có bận tâm
khi làm thế với tao đâu. Tôi xin ông, tôi cầu xin ông. Cha ơi. Thôi nào, ông
nghe thằng bé nói đi. Mày đã cố tình giết chúng tao. Tôi sắp chết đói. Nếu
ông là tôi ông cũng sẽ làm như thế thôi. Mày đã lấy đi tất cả mọi thứ của
tao không chừa một cái gì cả. Tôi xin ông. Tôi sẽ chết mất. Tao sẽ đối xử
với mày như cách mày đã làm với chúng tao. Tôi xin ông, tôi van ông. Anh
lôi cái xe và quay nó vòng trở lại. Đặt khẩu súng lên đống đồ anh nhìn con.
Đi thôi, anh nói với nó. Họ đẩy chiếc xe đi dọc con đường về phía nam,
thằng bé cứ vừa đi, vừa khóc, vừa quay lại nhìn người đàn ông trần truồng,
đứng co quắp đằng sau. Cha ơi. Thằng bé mếu máo. Không khóc nữa. Con
không thể. Thế con có nghĩ đến việc chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng ta
không thể bắt được hăn không? Không khóc nữa. Vâng. Khi đi đến khúc
quanh của con đường, họ vẫn thấy người đàn ông kia đứng co quắp ở đó.
Hắn ta chẳng có chỗ nào để đi cả. Thằng bé cứ ngoái đầu nhìn lại cho đến
khi nó không thể thấy gì nữa. Nó đứng lại và ngồi phịch xuống đường khóc
nức nở. Anh đứng xe lại và đứng nhìn con. Anh lục lấy hai đôi giầy ra khỏi
xe kéo, từ từ ngồi xuống và tháo tấm vải bọc chân con. Nín đi con. Con
không thể. Anh xỏ giày cho thằng bé và cho mình rồi đứng dậy, đi ngược
trở lại nhưng anh không còn thấy tên trộm ở đó nữa. Anh quay lại và cuối
xuống nói với con: Hắn đi rồi. Chúng ta cũng đi thôi. Ông ấy chưa đi, thằng
bé nói và ngẩng lên nhìn anh. Gương mặt nó tèm lem vì bụi bẩn và nước
mắt. Ông ấy chưa đi đâu. Thế con muốn làm gì? Mình giúp ông ấy đi cha.
Chỉ giúp ông ấy một chút thôi. Người đàn ông ngoảnh đầu nhìn lại. Cha ơi,
ông ấy đói lăm. Ông ấy sắp chết. Kiểu gì thì hắn cũng chết mà. Ông ấy
đang rất sợ, cha ơi. Anh ngồi bệt xuống đất, đưa mắt nhìn con. Cha cũng rất
sợ. Con có hiểu không? Cha cũng rất sợ. Thằng bé không trả lời. Nó ngồi
đó, mặt cúi gầm và sụt sịt khóc. Con không phải là người phải lo lắng về
mọi thứ. Thằng bé lí nhí nói điếu gì đó, nhưng anh không nghe thấy gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.