CHAI THỜI GIAN - Trang 155

kín trước cửa nhà. Nom ông xông xáo và làm việc một cách sốt sắng như
thể đó là việc quan trọng nhất đời vật.

Khi tôi trở về phòng, mẹ đang chải tóc trước một cái gương mờ.

“Đi với tao, Nat,” mẹ nói mà không quay ra nhìn tôi.

“Đi đâu ạ?” tôi vừa hỏi vừa ngồi xuống mép giường.

“Nhà bác Amorn.”

“Mẹ,” tôi mất hết kiên nhẫn kêu lên. “Giờ chúng ta đã không còn biết

trốn vào đâu nữa rồi, đừng để họ tát vào mặt chúng ta thêm nữa!”

“Cái gì đến sẽ phải đến.” Mẹ đập mạnh cái lược xuống bàn trang

điểm. “Nếu tao không giành lại được ông ấy, tao sẽ không về Bangkok.”

“Sao mẹ lại phải làm tất cả những việc này chú?” tôi cao giọng mà

không hề hay biết. “Để làm cái gì?”

Bà im lặng. Một lúc lâu sau, bà quay ra nhìn thẳng vào tôi. Ánh mắt

bà chứa đựng tất cả những gì bà muốn nói.

“Thôi được rồi.” Tôi giơ hai tay lên thở dài. “Mẹ muốn làm gì thì làm,

mẹ ạ, nếu mẹ nghĩ bác Amorn quan trọng đến thế.”

Cơn mưa vừa tạnh thì chúng tôi lại rời khách sạn trên chiếc xe ba

bánh. Tôi không ngừng nhìn trộm mẹ. Bà ngồi cắn môi trong yên lặng, lúc
thì ngắm ngợi ủ ê như thể bà đang chật vật cố gắng đối phó với rối loạn nào
đó trong nội tâm, lúc làm ra vẻ chực bỏ cuộc, nhưng rồi bà lại rướn cằm,
thẳng lưng lên và để chiếc xe ba bánh đưa chúng tôi tới điểm đến cuối
cùng.

Nhà bác Amorn ở Hart Yai là một cửa hàng kiêm nhà ở hai tầng, tầng

dưới là tiệm vàng, nằm đối diện một chợ bán đồ tươi sống. Tên cửa hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.