CHAI THỜI GIAN - Trang 19

“Bố, lúc nào thì mẹ về?” Ning áp vào ngực bố thút thít.

“Mai, nhóc ạ. Mai bà ấy sẽ về.”

“Nếu mẹ không về thì sao?” tôi bán tín bán nghi hỏi lại.

“Thì chính bố sẽ kéo bà ấy về đây.”

Đêm đó, chúng tôi hạnh phúc ngủ trong vòng tay bố - một vòng tay

ấm áp bảo vệ chúng tôi khỏi mọi nguy hiểm trên đời - chỉ để sáng ra thức
dậy lại thấy vẫn sự trống rỗng, cô độc cùng bồn chồn muôn thuở.

Tiếng còi xe quen thuộc kéo tôi khỏi cơn mơ màng.

“Bố đến! Bố đến rồi!” Ning lao tới bên cửa sổ, thò đầu ra ngoài phấn

khởi vỗ tay. Tôi liếc về phía mẹ. Trong một khoảnh khắc thoáng qua, tôi
thấy rõ lệ dâng lên khóe mắt bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.