CHAI THỜI GIAN - Trang 17

“Chắc bác ấy chán kiểu con trai của cậu.” Tôi thở dài.

“Mình cũng chả biết làm sao, Béo. Đó là con người mình. Mình không

hề giả bộ.”

“Chắc chắn mình sẽ nhớ cậu,” tôi lầm bầm. “Mình sẽ rất nhớ cậu.”

“Cảm ơn.” Porm nhìn tôi, đôi mắt lấp lánh một biểu cảm kì lạ mà tôi

chưa từng thấy.

Ngày hôm đó mới ảm đạm làm sao khi tôi ngoái nhìn lại con đường

chúng tôi thường cùng nhau về nhà mỗi tối, cười nói trêu chọc nhau suốt
dọc đường cho tới khi cuối cùng nhóm bạn cũng mất đi một thành viên!

“Mình sẽ thường xuyên rủ Eik và Chai tới trường mới thăm cậu,” tôi

an ủi nó.

“Thật chứ?” Porm hỏi lại.

“Thật,” tôi hứa.

Nhưng cuối cùng chúng tôi không đến thăm Porn như đã hứa cho tới

khi tất cả đều đi con đường riêng của mình.

Tối đó tâm trạng mẹ tốt hơn thường lệ. Chiếc váy ren hồng nhạt khiến

nước da bà sáng lên, lớp trang điểm nhẹ nhàng trên khuôn mặt làm bà trông
tươi tắn và trẻ ra nhiều tuổi.

“Oa, chuyện gì đây ạ?” tôi ngạc nhiên chào mẹ.

“Suỵt! Đừng nhặng xị lên,” Ning thầm thì. “Tối nay mẹ có hẹn.”

“Với ai?” tôi bối rối hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.