CHAI THỜI GIAN - Trang 22

Nơi này do người già quản lý tạo cho người ta một cảm giác xưa cũ –

những bàn đá hoa cương đã mòn đi vì lau chùi thường xuyên, những chiếc
ghế gỗ bóng lên theo thời gian qua hàng thế hệ đệm lót, một chiếc quạt trần
lờ đờ quay trên đầu và những người phục vụ già gắt gỏng bận quần đen
cùng sơ mi trắng dài tay, đợi khách gọi món với bộ mặt cau có và ném rầm
đồ ăn xuống bàn. Tôi đã đôi lần gặp người đầu bếp khi ra nhà vệ sinh nằm
gần bếp. Ông đã già cả lắm và làm việc như một cỗ máy cũ với những bánh
răng rỉ sét chứ không hẳn tập trung vào thứ mình đang làm.

Tôi nhớ bố bảo tôi rằng bố mẹ hẹn gạp nhau lần đầu ở nơi này và

chúng tôi luôn tới đây vào các dịp đặc biệt. Ning thích mê món lưỡi bò
hầm. Có năm sinh nhật nó, bố nháy mắt gọi hai mươi đĩa lưỡi bò hầm cho
Ning và con bé xanh cả mặt vì nghĩ bố gọi thật.

Tối nay, bố gọi lưỡi bò hầm cho Ning, thăn bò với sa lát cho tôi và mẹ,

còn mì ống cho ông, và tất nhiên là thêm rượu whisky cùng soda lạnh như
thường lệ.

“Dùng chút chứ?” bố vừa hỏi vừa rót rượu vào cốc.

“Không phải bận tâm đến tôi đâu,” mẹ nhạo báng đáp và vẫn ngồi

thẳng đơ.

“Đây, Nat, vậy con uống với bố.” Bố rót soda vào cốc đưa cho tôi.

“Anh không thể dạy thằng bé thứ gì tốt dù chỉ một lần trong đời thôi

hả?” Mẹ ném vào bố ánh mắt ghê tởm.

“Nam vô tửu như kỳ vô phong.” Bố bắt đầu châm chích mẹ.

“Hẳn rồi. Vậy thì, Ning, đừng quên kiếm cho mày một thằng nát

rượu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.