CHAI THỜI GIAN - Trang 23

“Không đời nào. Con ghét rượu.” Ning nhăn mặt và đút thêm lưỡi bò

hầm vào miệng.

“Nếu nó không nát rượu thì lại là một thằng Sở Khanh,” bố nhướng

mày. “Phải chọn thôi.”

“Dù mày yêu ai, cố mà đừng chọn một thằng được cả hai phẩm chất

ấy,” mẹ lập tức phản pháo.

“Hai bao giờ chả hơn một.” Bố nâng cốc uống. “Như người ta vẫn

quảng cáo đấy, mua một tặng một. Không dễ lấy không thế đâu, con biết
đấy, nhóc.”

“Anh chỉ nghĩ đến bản thân thôi.” Mẹ ném dao dĩa sang một bên.

“Nếu anh vẫn còn muốn la cà và chài gái thì anh cưới tôi làm gì?”

“Cô chẳng bao giờ hiểu tôi hết.” Bố đặt sầm cốc rượu xuống bàn.

“Không bao giờ hiểu tôi từ đầu cho tới tận bây giờ.”

“Rõ rồi. Hiểu anh đồng nghĩa với chấp nhận con đàn bà kia, phải

không?”

“Không cần đến mức đó. Chỉ cần đầu óc cô thoáng ra và có tí trân

trọng cảm giác của người khác thôi.”

“Anh muốn tôi quỳ mọp trước con đàn bà khốn nạn đó mà ca ngợi cô

ta vì đã cướp chồng ngời khác?” mẹ cao giọng.

“Đừng xúc phạm cô ấy.” Giọng bố còn to hơn.

“Sao không được? Con đó thì có gì tốt đến nỗi tôi không được động

đến một câu hả? Nếu nó tốt thật thì nó đã không…”

“Im ngay!” bố hét to đến nỗi tất cả mọi người trong nhà hàng đều

quay lại nhìn chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.