CHAI THỜI GIAN - Trang 247

“Bố con mình ăn há cảo nhé,” ông nói. “Mấy cái bánh hấp đó được

không, hay con thích ăn mứt trước?”

“Tùy bố thôi ạ.” Tôi đưa tay lấy ấm trà rót cho bố trong lúc ông gọi

đồ.

“Dạo này Ning sao rồi?” bố hỏi khi chuyền giỏ bánh hấp đến trước

mặt tôi. “Con ăn đi. Nếu không đủ, mình sẽ gọi thêm.”

Bố nhìn tôi chăm chú trong lúc động đũa và nhai phần của mình.

“Con đã quyết định học Luật,” tôi nói sau hồi lâu im lặng.

“Tốt... chẳng mấy mà con sẽ thành luật sư hay thẩm phán.”

“Nhưng con không hề thích.”

“Hả, tại sao? Đôi đũa bố đang cần khựng lại giữa chừng.

“Con không biết... Con nghĩ ngành đó buồn tẻ và con ghét học cày.”

“Con điên rồi.”

Tôi cười khẽ.

“Con nói như thể con chỉ muốn học mấy cái loại tiểu thuyết ba xu ấy!”

“Con trượt Sinlaparkorn rồi.” Tôi cúi mặt.

Bố không nói gì một hồi lâu. “Bố sẽ nói chuyện với mẹ con.”

“Không, đừng!” Tôi vội ngăn bố. “Mẹ đã đưa con đi đăng ký rồi.”

“Sao bà ấy có thể làm vậy được chứ?” Mặt bố sầm lại. “Bà ấy lúc nào

cũng khăng khăng làm theo ý mình. Bà ấy quá ích kỷ, chẳng bao giờ nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.