CHAI THỜI GIAN - Trang 73

“Ừ, được rồi.” Bố gật gù. “Đừng có về muộn quá là được. Ban đêm

chỗ này vắng lắm. Con đủ tiền tiêu chưa?”

“Con đủ rồi.” Tôi phết bơ lên bánh mì.

“Tốt.” Bố im lặng một lúc, rồi quay sang Waeo. “Em chăm sóc nó

nhé. Nat, nếu con cần gì, cứ bảo với Waeo. Bố đã bảo cô ấy cho con tiền
tiêu vặt và trả cho tất cả những gì con cần.”

Tôi liếc trộm Waeo nhưng cô vờ như không liên quan gì đến cuộc hội

thoại của chúng tôi.

“Bố đi nghỉ chút đây,” bố nói rồi lùi ghế ra đứng dậy. “Nếu con rỗi thì

đi thăm cả Ning nữa.”

“Vâng,” tôi nói khẽ và nhìn theo dáng lưng bố khuất dần vào phòng

ngủ.

“Cháu đi được rồi đấy. Không phải lo dọn dẹp đâu. Để đấy cô làm.”

Waeo cười bảo tôi.

Tôi đẩy cốc Ovaltine qua bên rồi đứng dậy. Dù tôi cũng muốn nghỉ

ngơi, nhưng tôi nghĩ mình nên đi đâu đó hơn là cô độc một mình ở ngôi
nhà này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.