CHAI THỜI GIAN - Trang 84

trăng. Có thể đó là một con ma trong vùng, cũng có thể chỉ là cái bóng cành
cây đu đưa. Dù chúng tôi sợ chết khiếp, khát vọng được riêng tư vẫn trội
hơn. Chúng tôi tự nhủ rằng đêm nay trăng khuyết và chiếc vợt chúng tôi
sắp làm sẽ đuổi được ma.

Tối đến là thời điểm cô đơn nhất trong ngày. Chúng tôi đốt lửa bên bờ

biển, đặt một cái nồi luộc chỗ cua mua từ Barn Phei. Đến khi nước sôi, cả
lũ đã gần chết đói. Eik đi dọc bờ biển chụp cảnh hoàng hôn. Thỉnh thoảng,
nó dừng lại chờ đợi, lúc khác, nó ngồi xổm trên cát mà bấm máy lia lịa.

“Mình biết là ngớ ngẩn…” Mặt trời đã khuất sau đường chân trời rồi,

Eik ngồi xuống bên tôi và Porm. “Trên bưu thiếp và lịch đầy ảnh hoàng hôn
nhưng mặt trời quá đẹp khiến mình không cầm lòng nổi.”

“Có ai bảo gì cậu đâu?” Porm ngừng xây lâu đài từ cuội và vỏ sò. “Ít

nhất, điều đó cũng chứng tỏ cậu bình thường…”

“Như tất cả đống bưu thiếp và lịch mà cậu vừa nhắc đến,” tôi nói nốt

câu hộ Porm.

“Không hề,” Porm bác bỏ. “Mình nghĩ ai cũng có thế giới riêng, và

mình mừng khi thấy cậu ta hạnh phúc trong thế giới riêng ấy.”

“Mình sẽ rửa một bộ cho cậu.” Eik hạ chiếc máy ảnh đang hướng ra

mặt biển, quay sang nhìn Porm.

“Thôi, cảm ơn.” Porm vặn vẹo cổ hất tóc ra sau như một cậu con trai.

“Cho mình mượn xem là được.”

“Biển cô đơn nhỉ?” Porm bâng quơ nói sau khi Eik đứng dậy ra chơi

với Chai. “Mình chưa bao giờ cảm thấy biển như thế này.”

“Mình thích biển.” Tôi ném một vỏ sò đi. “Mình đã từng mơ trở thành

một thủy thủ tung hoành trên biển.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.