CHẬM RÃI - Trang 116

48

Q

ua một cửa khác, kín đáo hơn, dẫn đến quầy lễ tân, Vincent bước ra

sân. Anh cố. gắng lặp đi lặp lại câu chuyện về cuộc truy hoan, không phải để
làm dịu cơn hưng phấn (anh đã thoát được mọi hưng phấn rồi) mà để che
đậy những kỷ niệm rách xé không thể nào chịu nổi về Julie. Anh biết rằng
chỉ có câu chuyện bịa đặt này mới có thể làm anh quên được những chuyện
đã thực sự xảy ra. Anh thèm được nhanh chóng kể to câu chuyện mới này,
muốn biến nó thành một tiếng kèn trômpét long trọng xoá nhòa sự giả vờ
khốn khổ của cuộc giao hợp đã làm anh mất Julie.

“Tôi là dương vật ở số nhiều”, anh nhắc lại, và đáp lại anh nghe thấy

tiếng cười đồng lõa của Pontevin, anh nhìn thấy cái cười mê hồn của Machu
như có ý nói: “Cậu là dương vật ở số nhiều và từ nay người ta sẽ không gọi
cậu là gì khác nữa ngoài Dương Vật số nhiều”. Ý nghĩ này làm anh thích thú
mỉm cười.

Khi đi về chiếc xe máy đậu ở phía kia sân, anh thấy một chàng trai trẻ

hơn anh một ít, mặc trang phục thời xưa, đang đi về phía mình. Vincent
chăm chăm nhìn anh ta, sững người lại. Ôi, chắc là anh đã bị đánh choáng
váng sau cái đêm điên rồ đó, anh không thể nào giải thích hợp lý cho sự hiện
diện này. Có phải đây là một diễn viên mặc trang phục lịch sử? Có thể anh ta
có quan hệ với người phụ nữ ở truyền hình? Có thể hôm qua họ đã quay một
bộ phim quảng cáo ở lâu đài? Nhưng khi mắt hai người gặp nhau anh thấy
trong cái nhìn của người trai trẻ một sự ngạc nhiên thành thực mà không một
diễn viên nào có được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.