CHẬM RÃI - Trang 23

8

T

hế nhưng sang ngày hôm sau anh nói với ông vẻ trách móc: “Pontevin

này, anh không chỉ là nhà lý thuyết đại tài về những người khiêu vũ, mà
chính anh còn là một người khiêu vũ cỡ bự nữa.”

Pontevin (hơi bối rối): “Anh nhầm lẫn các khái niệm đấy”.
Vincent: “Khi tôi và anh đang ngồi cùng nhau, có thêm một người nữa

đến, thế là chỗ chúng ta ngồi đột nhiên chia thành hai, người mới đến và tôi
trở thành khán giả, còn anh, anh nhảy ngay lên sàn diễn”.

Pontevin: “Tôi đã nói với anh rồi, anh đem các khái niệm đập nhập với

nhau. Khái niệm “người khiêu vũ” chỉ áp dụng cho những người trình diễn
trong đời sống công cộng. Mà tôi thì ghê tởm đời sống công cộng”.

Vincent: “Cái cách hôm qua anh ứng xử trước mặt người phụ nữ ấy hệt

như cách của ông Berck trước ống kính quay phim. Anh muốn kéo toàn bộ
sự chú ý của cô ta về một mình anh. Anh muốn tỏ ra là người lịch thiệp, sắc
sảo. Và anh đã dùng miếng võ judo tầm thường nhất của giới trình diễn để
đánh tôi”.

Pontevin: “Võ judo trình diễn”, có thể. Nhưng đó không phải là judo

đạo đức! Chính vì vậy anh đã nhầm khi gọi tôi là người khiêu vũ. Bởi vì
người khiêu vũ luôn muốn tỏ ra đạo đức hơn bất kỳ ai khác. Trong khi tôi,
tôi lại muốn tỏ ra tồi tệ hơn anh”.

Vincent: “ Người khiêu vũ mong muốn tỏ ra đạo đức hơn là vì cử tọa

đông đảo của nó mang tính ngây thơ và xem những cử chỉ đạo đức là những
cử chỉ đẹp. Còn đám cử tọa nhỏ của chúng ta là những kẻ tai ác và thích sự
vô đạo đức. Vì thế anh đã dùng món judo vô đạo đức nện tôi, điều đó không
trái với bản chất tự nhiên của anh là một người khiêu vũ”.

Pontevin (chợt đổi sang giọng khác, rất thành thực): “Vincent, nếu tôi

lỡ xúc phạm anh, xin anh tha thứ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.