CHẬM RÃI - Trang 38

có chút gợi dục nào. “Về mặt tình dục, ông ta không gây hứng thú gì cho
tôi”, cô ta viết thế và nhắc lại nhiều lần (với sự khoái cảm bạo dâm mang
tình mẫu tử đáng kinh ngạc) rằng: ông ăn mặc luộm thuộm; ông không đẹp
trai; ông kém thẩm mỹ trong những chuyện liên quan đến phụ nữ; “đúng ra
ông ta là một người tình vụng về”, cô nhận xét về Kissinger như vậy trong
khi tỏ ra mình là một tình nhân tuyệt vời. Cô có hai con, ông ta cũng vậy, cô
sắp xếp một cách khéo léo để ông không nghi ngờ những chuyến đi nghỉ
chung ở Bờ Biển Ngà và vui thích thấy hai đứa con của Kissinger nhờ đó đã
học được tiếng Pháp một cách dễ dàng, thoải mái.

Một hôm, cô dẫn đoàn quay phim của mình đến quay căn hộ của

Kissinger, ông đã không kìm chế nổi mình nên đã xua đuổi họ như một lũ
đến quấy rầy. Một lần khác, ông cho gọi cô đến phòng làm việc và nói với
cô bằng một giọng hết sức nghiêm khắc và lạnh lùng rằng ông không thể
chịu đựng nổi nữa cái thái độ lập lờ mà cô xử sự đối với ông. Thoạt đầu cô
tràn đầy tuyệt vọng. Nhưng rất nhanh cô bắt đầu tự nhủ: rõ ràng người ta đã
coi cô là phần tử nguy hiểm về mặt chính trị và Kissinger đã nhận được từ
cơ quan phản gián lời nhắc nhở không được năng gặp gỡ với cô nữa; căn
phòng làm việc nơi họ gặp nhau được lắp rất nhiều micrô và ông ta biết điều
đó; những câu nói của ông cộc cằn đêh khó tin, nhưng đấy không phải là nói
với cô mà là nói với những tên cảnh sát giấu mặt đang rình nghe chuyện của
họ. Cô ngước nhìn ông với nụ cười thấu hiểu và buồn bã; cảnh này hiện ra
trong mắt cô nhuốm đầy vẻ đẹp bi thảm (đấy là tính từ cô hay dùng nhất):
ông bị buộc phải xúc phạm đến cô, nhưng đồng thời ánh mắt ông nhìn cô lại
nói về tình yêu.

Goujard cười, nhưng tôi nói với ông: sự thật hiển nhiên của cái tình

huống có thật ẩn đằng sau giấc mơ của cô tình nhân ít quan trọng hơn là vốn
nghĩ, đó chỉ là một sự thật ti tiện, tầm thường, sẽ bị lu mờ trước một sự thật
khác ở mức cao hơn và chịu được thời gian: sự thật của Sách. Ngay trong
cuộc hẹn gặp đầu tiên của cô ta với thần tượng của mình, cuốn sách này đã
ngự trị ở đấy dưới dạng vô hình, trên chiếc bàn nhỏ giữa hai người, ngay từ
phút ấy nó đã trở thành mục đích giấu kín và vô thức của toàn bộ cuộc phiêu
lưu của cô ta. Cuốn sách ư? Để làm gì? Phác họa chân dung Kissinger ư?

Liên Kết Chia Sẽ

    error code: 525
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.